Một bài mà hình như trước đây tôi có gặp rồi, nhưng mà tôi chưa thấy đầy đủ cả 2 trang bây giờ mới thấy này bạn ấy tên là Nguyễn Thanh tuấn, trường với lớp đã bị giấu rồi. Bài này thì chưa thấy. Nê bài tả bạn em. Em có một con bạn ngồi kế bên bàn học cũng chẳng thân lắm nhưng em thấy thích nó lắm á nó có một mái tóc 2 con mắt, một cái mũi. Ơ nhưng cái mũi có 2 cái lỗ mũi. Cái miệng nó có răng nanh chìa ra người ta bảo là Giang khánh. Trong giờ học, em hay nhìn ngắm nó nhất là 2 cái đó, em nhìn mãi không thôi. Lúc đó lúc nó cười 2 cái đó là càng rõ ối giời ơi, cái gì đấy nhìn mà kích thích vl ôi dồi ôi hoặc lớp mấy mà kích thích vl thế còn một dòng nên em bỏ dòng này nha cô ớ sao thế người ta bảo đó là má lúm đồng tiền ui tưởng cái gì hèn gì. Thích ghê. Có hôm nhỏ nhờ em đi mua nước giúp nhỏ đến nhỏ chép bài em giả vờ cầm tiền rồi xoa đôi tay mịn màng trắng nõn nà của nhỏ. Để di xùm quá. Lúc đó em phi vl cô ạ, ui dồi ôi anh ôi gớm học sinh thích mê gái sớm thế chỉ muốn nhào tới thì để bóp lấy 2 cái gò má tròn trịa của nhỏ u. Nhớ hôm bữa nhỏ bị đám bạn thân chọc ghẹo nhỏ la quá trời. Tiếng la của nhỏ làm em thấy rần rần trong người. Thì nhắm mắt và tận hưởng tóm lại nhỏ đẹp, điện nước đầy đủ ối dồi ôi. Ngon là từ mà em sẽ nói về nhỏ ối giời. Ôi em hi vọng nhỏ sẽ là mẹ của các con em sau này bạn này không đơn giản quá. Quả nhiên em có tài tán gái được. Một bạn Xem kênh có gửi cho tôi bài này. Hình như tôi có gặp rồi hay sao? Ấy bạn đã yêu cầu là dấu tên. Bài này như sau. Trường Chi Lăng này lớp 9 a 2 tên thì bị dấu rồi thứ 3 ngày mồng 10 tháng mười một năm 2019. Kiểm tra môn văn thời gian là 15 phút, được 8,5 điểm khá lắm, sáng tạo. Đó là lời phê của thầy cô vì cái chữ thầy cô này không giống lắm nhở. Đề bài em hãy. Tự nghĩ một bài văn bài chữ. Lẽ ra là bài bài thơ 7 chữ bài làm. Kiểm tra miệng. Bước tới bàn, cô nổi da ga. Man may xanh ngắt mắt hoa hoa lờ mờ dưới lớp tìm bạn giúp lác đác bên cô trộm mắt nhìn. Nhiều lúc ở nhà không chịu học, bây giờ mỏi miệng cứ van xin. Lạnh lùng, covid nguyên con 4 cuối tuần xác định nghe cải lương nhớ thế à ờ? Bài này là dựa vào bài qua đèo ngang của bà huyện thanh quan à? Đúng rồi cũng thú vị. Chúng ta sẽ cùng đến với một bài văn do bạn Thu Thủy gửi cho tôi. Cornet chứ rất là đẹp thì không thấy đề thấy làm luôn bài lam trong gia đình em có bà em, ông em, bố em và mẹ em chú em. Nhưng người mà em yêu quý nhất đó chính là chú em. Chú em tên là nhâm, trú 5 nay 24 tuổi, chú làm thợ xây, trú có nước da hơi ngăm do già nắng hàng ngày, chú dậy rất sớm để đi làm tối chú thường dạy em học bài, có lúc cô giáo ra bài rất khó về nhà em không giải được em hỏi chú gợi ý cho em. Em rất quý chú em mong lớn lên, em sẽ làm nghề thợ xây như chú ờ vậy à? Chú bảo tao mà làm giáo viên hay cô giáo của mày cũng bị tao ăn thôi ui dồi ôi. Cái gì đây? Sao lại đòi ăn thịt người thế nhỉ? Em yêu quý chú của em lắm ơ vậy chú của em cũng thật là căng nha đòi ăn cả cô giáo cơ đấy. Và. Như sẽ. Dạ một góc bài thi của một bạn học sinh, chúng ta hãy chú ý vào câu 5 đây này, cậu 5 này là một điểm, nếu đúng em học được gì? Qua câu chuyện trên thì một bạn nhỏ chỉ làm một câu thế này thôi. Em chưa học được gì cả. Ôi sao thế nhỉ? Chưa học được gì, cũng nói thẳng luôn. Hà là bỏ trống còn hơn chứ sao lại nói thẳng thừng thế nhỉ? Còn đây thì chúng ta chú ý vào câu 9 đây này của bài thi này, em viết một đoạn văn 2 đến 3 câu có sử dụng câu kể ai là gì à? Nói về gia đình em, nếu mà đúng cũng được một điểm thì bạn ấy đã làm như thế này nè. Em và mẹ em ra chợ mua thịt ai là gì. Hỏi tớ không hiểu. Bố em đi làm ở trên cơ quan a là gì. Hỏi cũng không hiểu luôn. 3 em ở nhà ăn cơm ai là gì. Hỏi? Bạn ấy tức là hiếu là sử dụng câu cuối là cứ viết thêm cái ig là gì, không hiểu bài rồi. Cho nên thầy cô giáo gạch đi là đúng rồi không yếu thế. Cái dạng câu ai là gì chứ có phải là thèm thêm một cái câu cuối, ai là gì đâu? Chúng ta cùng đọc bức thư này của một bạn học sinh nữ gửi cho một học sinh nam như thế này đây. Ông còn yêu tôi không? Sao thấy ông không gần gũi với tôi như trước nữa, ông thích ai chứ không thích tôi phải không? Tôi chỉ muốn ông giống hồi lớp 4, ôi giời. Lớp 4, em biết yêu rồi à? Luôn không giận, không làm tôi buồn, luôn quan tâm tui. Còn bây giờ điều đó đã không còn. Tất cả các điều đó đều không còn à. Tôi nhớ là bé tư và bé hạnh nói là thằng đại á. Nói nó thấy trong vợ thằng ké ghi là ké yêu hạnh nên thằng đại nó mới bỏ bé hạnh. Có đúng không? Ông hãy nhớ cho dù có ai thích hay yêu tôi đi chăng nữa, tôi vẫn chỉ yêu một mình ông ui giời ơi, giời ơi, học sinh càng thế. Tôi hứa với ông, tôi không bao giờ thất hứa đâu, nhất là với ông. Sau đó 3 cái trái tim. Anh không trả lời là em giận, anh đó hạnh rồi thì cái phần chữ màu tím nơi này thì bạn bạn nam đã làm như thế này. Anh còn yêu em nhiều lắm. Hồi đó tới giờ anh chưa từng yêu ai khác ngoài em cả, anh nói thật đó. Ôi dồi ôi học sinh mà gớm thế vậy? Mà em nói là không yêu ai khác, chỉ mình anh thôi. Em và anh sẽ giữ lời hứa này nhé, đại yêu hạnh. Anh mãi mãi yêu em ôi dồi. Và bước này nữa cũng là bức thư tình của học sinh 2 anh yêu anh còn nhớ em không em thì hẳn còn vương vấn anh đấy. Em muốn nhấn mạnh một lần nữa rằng em rất rất yêu anh ui. Em đã cố quên anh nhưng sao khó quá muốn ở bên cạnh anh nhưng tại sao lại yêu con trinh xấu mù ấy hả? Huhu ghen à? Em đã rất muốn đánh con trinh một trận tơi bời, khói lửa đến nó không dám đến với anh nữa, nhưng em lại sợ anh bị tổn thương. Em không muốn cho bất cứ đứa con gái nào dám bén mảng đến với anh nhưng sao khó quá anh hay dạy em làm sao để em có thể yêu anh được không? Em có thể làm tất cả mọi thứ vì anh kể cả.. Gì đó ui hết mất rồi. Muốn đọc hết bức thư này quá mà nó cũng hơi mờ ồ, máy liệt quá nhỉ?
Chúng. Chúng ta sẽ cùng đến với một bài văn tả mẹ của một bạn học sinh rất là xúc động các bạn ạ. Họ và tên ngô thiên bảo lớp thì dấu đi rồi đề bài hãy tả mẹ của em bài làm. Em sinh ra là một đứa trẻ mồ côi mẹ từ khi 1,5 tháng tuổi. Em lớn lên trong tình yêu thương của bố và ông bà nội em hoàn toàn chẳng có chút ký ức nào về mẹ, chỉ nghe bố kể lại là ngày ấy mẹ đẹp lắm, biết bao chàng trai đến hỏi nhưng mẹ lại chọn bố đắng cay thay khi mẹ mang thai em được 5,5 tháng thì phát hiện mình bị ung thư vú. Bố kỳ, bác sĩ khuyên nếu chấp nhận bỏ cách thai và điều trị theo phác đồ thì thời gian của mẹ có thể kéo dài nhiều hơn. Thế nhưng mẹ quyết định= mọi giá phải cho em chào đời khỏe mạnh, an toàn và mẹ từ chối việc điều trị= hóa trị. Vậy là mẹ đã bất chấp tính mạng để sinh em. Khi bảo em được 8,5 tháng vì mẹ quá yếu nên bác sĩ quyết định chỉ mổ lấy thai để cứu mẹ. Thế là em chào đời còn mẹ phải vào phòng điều trị đặc biệt và đến khi em được 1,5 tháng tuổi thì mẹ vĩnh viễn rời xa em. Mẹ dặn bố rằng đặt tên em là thiên bảo mẹ ở trên trời nhưng cũng sẽ luôn che chở và bảo vệ em. Em chỉ được gặp mẹ qua giấc mơ qua những lời kể của bố và những tấm di ảnh khi bố mẹ chụp chung hồi mẹ khỏe. Em đã sống những tháng ngày không có mẹ, những khi tan học, nhìn hình ảnh những bà mẹ đứng chờ con, những em bé tiểu học được mẹ dắt tay ra cổng lấy xe em thèm lắm. Thèm cái cảm giác được nắm lấy bàn tay mẹ được gục trên đôi vai của mẹ được kể những chuyện ở trường cho mẹ được hôn lên má mẹ. Một lần thôi một lần thôi cũng đủ khiến em tan chảy trong hạnh phúc rồi nhưng mẹ đã vĩnh viễn rời xa em mẹ đến một thế giới khác. Nhưng mẹ ơi, dù thế nào thì trong trái tim con mẹ vẫn là người phụ nữ đẹp nhất thế gian. Ôi giời ơi. Xúc động quá xúc động quá các bạn ạ. Tôi tin là bạn trẻ sau này lớn lên, bạn sẽ rất giỏi và chắc chắn rằng sẽ trở thành một chàng trai rất là tốt và mẹ ở trên trời sẽ phù hộ cho em. Chúng ta cùng đến luôn với bài này Xem sao? Bài này họ tên vào trường thì bị dấu đi rồi còn lòi ra cái lớp 9 c thôi, ngày tháng thì không ghi kiểm tra môn công dân. Sao làm gì có một cư dân giáo dục công dân chứ? Thời gian là 45 phút, 6 điểm, không có lời phê thì bài thì không biết là làm cái gì, thấy bài làm luôn thôi. Lý tưởng sống của em là thành một game thủ đẳng cấp Việt Nam. Tớ cũng được lý tưởng cao đẹp của em ngày nay là phấn đấu trở thành game thủ. Làm một game thủ được rất nhiều tiền ờ, thế à? Thế mà thầy không biết vậy tiền em kiếm được, em sẽ cho bố mẹ trách nhiệm của một học sinh đối với lý tưởng sống của em là mỗi ngày chỉ được chơi 2 tiếng ui giời, thế à? Cũng tạm tạm, sau đó có lời phê xuống dưới này nè. Lấy phê gì mà chữ thì không giống giáo viên ấy nhỉ? Thời gian không còn nhiều, hãy xác định cho mình một mục tiêu đúng đắn, suy nghĩ về tương lai bản thân một cách nghiêm túc. Cô tin em sẽ làm được không để mọi người thất vọng, cố gắng nhé. Lời thấy có vẻ giống cô giáo chứ xấu thế. Và chào các bạn bây giờ chúng ta sẽ đến với 2 câu đủ, rất là hay của, có một con gì biết đi nhưng người ta lại bảo không biết đi. Đó đơn giản vậy thôi, đó là câu một nha. Câu 2, đây là một câu hỏi rất hay, một câu đố cực kỳ hay các bạn đang bị mắc kẹt ở trên một hoang đảo ở bờ phía tây có một tàu buôn rất tốt bụng, thường đi ngang qua vào thứ 7 ở bờ cát phía đông của hòn đảo. Tuy nhiên, họ cũng chỉ đi ngang qua 2 lần nữa, sau đó không bao giờ quay lại. Bạn hiện nay không còn nhớ thứ ngày tháng với điều kiện bạn chỉ được đến rìa phía đông một tuần một lần hỏi làm sao có thể cầu cứu được chiếc tàu buôn kia? Rồi tôi tóm tắt như thế này cho nó ngắn gọn này mình đang bị mắc kẹt ở trên một hoang đảo ở bờ phía tây. Tuy nhiên ở bờ phía đông thì có bãi cát ở đó thì có tàu lái buôn, họ đi đi qua rất là tốt bụng tàu đó à? Nhưng mà họ chỉ đi qua vào thứ 7 thôi. Tuy nhiên, họ cũng chỉ đi qua có 2 lần nữa thôi, tức là 2 cái thứ 7 nữa thôi thì họ sẽ không bao giờ quay lại. Hiện nay thì bạn bị không còn nhớ các thứ ngày tháng nữa rồi. Và với điều kiện một tuần, bạn cũng chỉ đến phía đông một lần thôi, nghĩa là sao? Nghĩa là ví dụ hôm nay đến phía đông một lần thì bạn phải đếm đúng 7 ngày nữa mới được đến phía đông lần 2. Cứ như vậy nhá, sau đó làm sao có thể tìm được chiếc tàu này để cầu cứu mà về nhà đó bây giờ giải đi viết xuống phía dưới. Phần bình luận, tôi sẽ vào Xem và trả lời từng bình luận một rất là chịu khó, bởi vì việc này tôi cũng thường làm như thế mà đúng không? Và bây giờ xin được nói câu xin chào và hẹn gặp lại các bạn ở trong chương trình video lần sau bài bài.