chợ tốt việc làm blog kinh nghiệm viết cv xin việc tuyển dụng – tìm việc làm

Bài văn to gan nhất của học sinh dám phê bình cả tác giả bài thơ

Nào chúng ta cùng đến với bài này nào? Một góc bài tập của một học sinh nào đó viết lại ý kiến của em nhằm thuyết phục mọi người thấy rõ sự cần thiết của cả trăng và đèn trong bài ca dao, tức là bài ca dao ở trên đó. OK, chúng ta đọc luôn. Theo em nghĩ đèn khoe đèn tỏ hơn trăng thì chả có cái nào sáng hơn cái nào vì ở đây là đèn dầu chứ không phải đèn pin. Còn chăng thì sáng mờ mờ nên cũng không thấy gì. Câu ca dao ý nói ấy là chúng ta nên vượt đèn dầu đi quay lại sử dụng đèn pin vì nó quá lạc hậu. Đi ra đường phải mang theo đèn pin, nếu không ánh trăng nó luồn vào trong đám mây thì đi tong, coi như có ma ối giời ơi, cái gì đấy, em chưa hiểu ý của đoạn thơ hay là à rồi rồi rồi rồi nào bài gì đây? Đây là bài mới sưu tầm thôi nào đọc luôn nào b viết một đoạn văn ngắn khoảng 5 câu nêu cảm nhận về đoạn thơ trên. Không biết là đoạn thơ nào luôn. Trong đoạn văn trên, em thấy nó rất hay, em thích nhất là 2 câu nhân hóa em vừa tìm được ừ. Em thấy tác giả nên sử dụng thêm nhiều biện pháp hơn. Tác giả luôn à? Những câu văn trên, em không hiểu gì hết. Và tại sao lại liên quan đến nhau? Nhưng em biết tác giả đã phải nỗ lực để viết ra đoạn văn trên nhưng tác giả có vẻ không hiểu gì, ôi. Thầy cô giáo xoá xoẹt một phát giỏi như thế, biết cái gì mà nói vớ vẩn. Anh này được đấy khuyên của tác giả luôn. Một bài văn chỉ thấy cái phần dưới này thôi trên tên tuổi chả thấy thấy điểm là cj, tức là chưa đạt. Với lời phê bên này là mèo không cày được ruộng ớ. Kiểm tra toán+ tiếng việt một là tiếng việt điền từ thích hợp vào chỗ. Nhà bà em nuôi một. Con mèo nó có bộ lông màu vàng nên cả nhà gọi nó là mươl. Chú ấy rất chăm chỉ cày ruộng nên ông bà em rất yêu chú ớ. Em ghi nhầm con bò thành con mèo à b là em học tập như thế nào? Rồi là.. Gì đó đúng hết phần dưới à? Ồ chắc là nhầm từ con mèo, sang con bò rồi một bài tập rất là ngắn ở trong một bài thi nào đó, 5 viết một đoạn văn ngắn nói về cuộc sống ăn ở, sinh hoạt, lễ hội của người lạc việt thời Hùng Vương. Thì một học sinh đã làm như thế này, em không nghe, cô nói gì cả nên em không biết. Chỉ ghi đầu đề thôi. Ôi cái môn môn lịch sử thì hay ghi đầu đề, cho nên nó nói thẳng là đúng rồi.

Ờ cảm ơn em Nguyễn Trường an đã gửi cho tôi bài này. Cảm ơn em rất nhiều trường trung học phổ thông lớp 12 a. 2 họ tin triều. Kiểm tra môn ngữ văn. Thời gian là một tiết điểm được 8 cọng với lời phê của cô giáo là xây dựng cốt truyện rất tốt, phân tích tâm lý nhân vật đạt yêu cầu đề bài anh chị hãy phân tích tâm lý nhân vật thị để làm rõ vẻ đẹp của người phụ nữ, dù là trong hoàn cảnh khốn khổ nhất. Thì một bạn học sinh đã làm như thế này, bài làm ai cũng biết ông kim lân là một nhà văn chuyên khắc họa lại những bức tranh lịch sử nghèo khổ của nông dân Việt Nam. Chắc không cần giới thiệu thêm ông kim lân vì ông nổi tiếng được lên sách giáo khoa rồi thì đâu cần phải giới thiệu nhiều ớ nhân vật thị nằm trong vợ nhặt mà vợ nhặt lại nằm trong con chó xấu xí. Vào cái thời hồng hoang đấu tranh giữ nước và dựng nước. Thậm chí lúc đấy, ông bà em còn chưa ở trong trứng nước trứng nước, thế nhưng một đất nước non trẻ đã ra đời 5, 1945 cái đói khổ bao trùm khắp Việt Nam khiến con người chết la liệt, quần áo tả tơi rách rưới ai cũng muốn ăn cơm ớ. Anh cu tràng như thường lệ vẫn đi kéo xe thuê. Lần này anh kéo xe thóc lên nộp ở trên dốc tỉnh bất chợt thấy một đám con gái cứ ghẹo anh ở ven đường. Chúng nó có 4 đứa đang ra sức thả thính mà nhìn đứa nào đứa nấy cũng xấu mù mặt thì hốc hác như đít điếu cày vi chắc là đói quá ấy mà anh cu tràng cứ giả vờ không thấy cứ *** kít *** kít kéo xe đi bất chợt chúng hè nhau xúm lại giữ xe anh này mấy đứa kia bỏ ra chúng mày không thấy bố mày đăng nặng à? Thì lập tức chúng cười hí hí rồi chạy về phía bụi rậm, đúng là vô duyên. Tuy nhiên, tuy nhiên còn một em nhìn nhỏ con thì vẫn ngồi chỗ cay cày nát lúc nãy, thi thoảng vẫn lén nhìn anh cu tràng anh cu mới kêu lên này, em gì ơi, muốn ăn cơm trắng mấy giò này thì lại đây mà đẩy xe bò với anh. Nói đùa thế ai ngờ cô ta lao vào thật, lúc nãy thì cố tỏ ra EE. Thẹn thẹn. Hóa ra là câu thôi chứ tôi đoán em này đã mấy ngày không ăn gì rồi nhìn kỹ thì cũng có một chút sinh, nhưng do đói khát quá, mặt cô ta gầy rộc, xanh xao, vừa đẩy xe, vừa nhìn trân trân xuống đất. Ôi chao, vì miếng cơm mà người ta ném luôn cái duyên của người con gái hư tôi thường quá. Bản thân cô ta từ đầu đến chân phẳng lì, chẳng nổi gió vòng một vòng 2, vòng 3 gì cả. Đáng thương thay, không có gì ăn làm cho nhan sắc của cô gái 18 đôi mươi thật tàn tạ tiêu điểm ấy vừa đẩy xe vừa lau mồ hôi= vạt áo rách, tôi hỏi gì mới trả lời à? Ừ, rất ngắn mà cũng không dám nhìn thẳng vào mặt tôi. Tôi cảm thấy thương cô gái này quá chặt, nếu không đói thì em xinh lắm. Chắc nếu không nằm trong hoàn cảnh khốn khổ này, em dễ thương lắm. Nghĩ vậy, tôi cảm thấy thương cùn ấy lạ lùng. Thấy mồ hôi mồ kê em ấy nhé nhàng. Tôi đề nghị thôi được rồi tao lên quán kia ăn bánh đúc đã em ấy cũng giả vờ e ngại. Nhưng tôi biết rõ cô ấy chỉ. Giả vờ thôi, tôi kéo tay cô ấy vào quán gọi chủ quán lấy cho 2 bát bánh đúc chưa đến 3 phút, cô ấy đất nện hết sách rồi tôi lại thêm cho cô ấy 3 bát nữa. Nhìn cô ấy ngấu nghiến những chiếc bánh tôi thấy thì thường quá hình như có cảm giác hơn chục ngày ko ta chưa được ăn gì, thi thoảng liếc tôi một cái rồi lại hốc lấy hốc để lấy hốt để có lúc ngại tôi quá, cô ấy giả vờ nhìn sang chỗ khác, tôi biết ý liền ra kia làm điếu thuốc lào. Nhưng vẫn không quên, thi thoảng vẫn nhìn về phía cô gái đáng thương. Ăn xong bát thứ tư, tôi hỏi con ăn nữa không? Cô ta lắc đầu và bắt đầu nhìn vào mặt tôi như muốn nói thì biết ơn và hơn thế nữa, tôi thanh toán tiền, định đi thì cô ta vẫn nhìn tôi chằm chằm như muốn khẩn khoản như muốn cầu xin. Tuy chỉ nhìn tôi vậy nhưng trong tâm em ấy như muốn nói anh ơi cho em theo về với em, chẳng biết đi đâu cả như đọc được suy nghĩ, tôi liền nói. Đằng ấy có về với tớ thì về chưa kịp nói dứt câu thì như một đoạn video quay nhanh lập tức đã thấy cánh tay nhỏ nhắn sốc vào đấy, chiếc xe bò đi thoăn thoắt thoăn thoắt về phía trước ở. Lắc đầu trước hành động nắm bắt cơ hội của cô ấy thở dài, một cô ấy thở dài một cái rồi cùng về nhà. Về đến nhà tôi đẩy nhẹ chiếc phên tre rồi nói đây đây là nhà anh có 2 cái giường tre thì chẳng có cái gì cả. Ờ đó là cái bếp củi thì nhìn quanh rồi nén một tiếng thở dài. Trái ngược với câu eric bố cu mà anh cu tràng phép ở ngoài đường nhưng rồi vẻ mặt cũng chấp nhận hoàn cảnh thì rón rén aids hiện chỉ ráng ngồi mớm ở mép giường 2 tay ôm khư khư. Cái thúng vừa lúc cũng là lúc mẹ anh cu tràng về. Bà hớt tay gọi con trai ra và hỏi. Ai đấy, con được anh chàng giải thích và cụ tỏ ra vừa thương vừa mừng vừa lo. Thái độ của thị rất e thẹn, lúng túng ngoài cao trào thị chỉ cúi đầu 2 tay vân vê tà áo rách vật thể hiện sự lúng túng, ngượng nghịu tâm trạng làm dâu rất thời kỳ cho tâm hồn người con gái thì rất khó tả, làm dâu như kiểu xin xỏ ở đó, họ dám vứt hết lòng tự trọng để cầu cứu một chỗ dung thân một nơi ăn ở. Nhưng vẻ đẹp thùy mị nết na nào đâu có mất, nhất là thái độ e thẹn, ngượng ngùng và thậm chí sáng hôm sau thì dậy rất sớm quét nhà cửa ngắm nhìn nàng rõ ràng là hiền hậu đúng mực, cái đó thì có thể cướp đi nhân phẩm của người con gái trong khoảnh khắc nào đó chứ vĩnh viễn không cướp đi được tâm hồn con người. Người đọc tác phẩm vợ nhặt tự nhiên lại thấy yêu mến cô gái này lạ lùng chứ không miệt thị. Đó cũng là vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật mà kim lân khắc họa rất.

Được được một em học sinh tư vấn cho lên báo tìm kiếm bài này thì quả thật rất nhiều tờ báo điện tử có đăng. Chúng ta đọc luôn tập làm văn, viết những điều em đã kể ở lớp về một người lao động trí óc thành đoạn một đoạn văn từ 7 đến 10 câu rồi gợi ý các thứ chậm, chậm thì một học sinh đã làm thế này. Người đó là mẹ em làm việc ở trung tâm tiếng anh, mẹ em hằng ngày xếp lịch học, giải quyết công việc, mẹ em làm rất chăm chú, mẹ em đang làm việc cũng đi nấu cơm mẹ em thức đêm thứ 6 với ý thứ 7 để cày phim ấy. Mẹ em cũng đi chơi ngoài đường, mẹ em hay đi cà phê rồi cho em đi cùng mẹ hay đi siêu thị để mua đồ mẹ em hay đi mua đất ấy ơi, mẹ em chắc giàu nhỉ. Suốt ngày đi mua đất là giàu rồi bất động sản rồi. Bà này thì cũng thấy mới đăng đâu, chúng ta cùng đọc luôn mẹ con tên là Nguyễn Thị Ánh Phượng. Sở thích của mẹ con là làm bánh tập thể dục mẹ con nấu ăn rất ngon. Bố con tên là ngô thích quyền, sở thích của bố là nhậu, tiền chơi game gãi lưng, bố con sửa chữa rất giỏi. Ừ, bà ngoại con thích mua sắm ăn thịt ôi. Sao bà ngoại con là thích mua sắm và ăn thịt không à? Ăn thịt. Với nước mắm. 3 con rất chăm chỉ, nó có nghĩa là căn cứ vào những cái chết oan ức lắm bạn à? Còn cái quần chả thích đồ ăn làm sao khi nói chuyện kiểu nói sáng của nó là được rồi, sao mà bài này thì được lên hẳn. Báo vietnamnet luôn ngắn quá gửi mẹ hôm nay là ngày sinh nhật mẹ mang nặng bánh tét và bánh nó còn đang nằm trên mặt phẳng ngang chợ. Nếu không có mẹ, con cũng chỉ là đồ bỏ mà thôi. Ôi, ôi cái gì đấy, con yêu mẹ phúc vinh ơi, một bài tập ngắn của một em học sinh hình như là mượn lớp một hay mẫu giáo gì đấy? Nào bố đã làm việc gì? Em nghĩ gì về việc làm của bố? Thì một em đã làm thế này. Con từ bé ở với mẹ con, không ở với bố con thằng nào cả. Ôi giời ơi, làm mẹ làm cho con ơi, thế xong xong xong xong càng thế chứ. Khẩu khí căng quá và phần cuối video như thường lệ chúng ta sẽ đến với phần cao đố câu đố, thứ nhất là một dạng hình thôi á nhìn thấy cô một cô chưa a đang làm cái bài này đây nào các bạn giúp cô này làm bài này nào? 7.. 7.. Bài= 6 viết phép tính nào vào đây à 2 phép tính 7 cọng chừ gì đó= 6 là được. Ừ, lần này cô này không chịu là cười đứng từ nãy giờ có làm được đâu đó là có một nha. Câu 2 vì chúng ta Xem câu 2 này ngắn thôi ngay chợ phiên sính đưa 8 đứa con đi chơi chợ cách nhà hơn 1km đến trưa cũng đã đến giờ về nhà ăn cơm sính chỉ có một chiếc xe đạp, vậy làm sao để đưa 8 đứa con cùng về một lúc ờ? 8 đứa con với một chiếc xe đạp làm sao để trở về cùng một lúc được nhỉ? Á suy nghĩ đi đó là câu 2 đấy. Và bây giờ thì cuối video tôi vẫn nói câu quen thuộc, tuy rằng hôm nay hơi khan cổ một chút, đó là xin chào và hẹn gặp lại các bạn ở trong chương trình video lần sau xin chào tạm biệt.

Exit mobile version