chợ tốt việc làm blog kinh nghiệm viết cv xin việc tuyển dụng – tìm việc làm

Điều Dưỡng – Nghề Làm Dâu Trăm Họ – Chỉ mong ai đó thông cảm và chia sẻ

Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Như ờ.
Done Recognizing Speech Cho ơ sẽ.
Done Recognizing Speech Chúng tôi làm liên tục liên tục chân tay ấy không không nghỉ lúc nào cả.
Done Recognizing Speech Là bình thường, rất là nặng nên là gần như chúng tôi phải theo dõi liên tục 2 tư trên 2 tư. Giá thành càng kết nhau.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Quả thực tôi hôm nào gọi là nhẹ nhàng nhất, ít nhất thì cũng đi khoảng 8 cây số. Loanh quanh mỗi trong cái khoa học trong các khoa trong viện thôi, còn những có những hôm thì đi nhiều hơn, nhưng mà trung bình là khoảng 8 đến 10 cây là một ca trực.
Done Recognizing Speech Ơ lúc mà con nó cũng bố mà đi trực nhiều quên mặt bố phải nói là vợ tôi bảo là anh chưa chưa thực hiện được điều hứa nào về con. Nó sẽ. Đúng như con ốm ý mà mình đang đi trực này thì mẹ gọi điện hay là không sao ở nhà gọi điện là em ơi, con sốt thì đúng là lúc đấy mình cũng không thể thể rời bỏ vị trí làm việc để về với con được. Như chúng tôi cứ làm thôi cứ làm dùng còn một tí nghe chút hy vọng tôi vẫn làm anh em. Chúng tôi vẫn bảo nhau làm, cố gắng cố gắng đến khi nào mà không cố gắng được thì thôi.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Ơ.
Done Recognizing Speech , Ông nhà tôi là từ. Ơ mới bắt đầu là sốt. Xong rồi vào viện của tuyến dưới là tuyến tỉnh Lào Cai điều trị 10 15 ngày. Nhưng mà không rõ được nguyên nhân về sốt sốt được 2 hôm ý thì thở= máy. Không thổ xy không nhận gần 10 ngày, tức là 7, 2, 8, 8 ngày 8 ngày nhưng mà cũng không thuyên giảm. Là tiên lượng thì rất xấu đến lúc. Ừ coi như là cố gắng thì đưa được về tới tuyến trên này chuyển được tuyến lên tới bệnh viện Bạch Mai này cấp cứu. Thì từ hôm mùng 9 cho đến với nay thì được các bác sĩ, giáo sư rồi tất cả ở đây là. Chăm sóc nhiệt tình. Thì chúng tôi cũng chỉ biết nhiệt tình vì là cái phòng này là cái phòng cách ly vô trùng. Và cần can thiệp cái gì thì bác sĩ mời người nhà lên để coi như là ghi giấy. Thế nhưng mà qua được hôm nay, từ hôm mùng 9 đến hôm nay thì ông nhà tôi đã được chở từ cõi chết trở về. Ko đình anh ra coi như là phòng bệnh nhá. Hôm nay, các bác sĩ cho mình là tin vui đấy. Nó chuyển được về tới đây mà về đây, các bác sĩ đầu ngành rất chi là giỏi, các giáo sư, bác sĩ từ y tá của mình thuyên giảm. Nói chiến tranh coi như là bao nhiêu chiến tranh, anh đi hết chiến trường nọ, trường kia chào đón chiến thắng được có các hộ lý này, y tá này và bác sĩ này. Các giáo sư là chữa chạy cho anh. Ông nhà tôi tỉnh được vào thăm ông nhà tôi và động viên bác sĩ cho vào để động viên thôi chứ còn không phải là một cái gì cả. Tất cả từ việc vệ sinh ăn uống, mọi việc là các bác sĩ mà ở khoa ở đây làm hết. Vì ở tuyến dưới tôi chăm ông. Nhà chồng tôi là tôi biết rất vất vả, vậy mà lên tiếng trên ông nhà tôi tiên lượng xấu như thế không tự cái gì mà tất cả các y tá rồi hộ lý, những các điều dữơng làm hết và đến hôm. Tôi thấy coi như là đến hôm nay là tôi được gặp thì tôi là từ những cái vết thương mà bị cái cái cái cái nó phát ấy bây giờ lành lặn hết và ông nhà tôi khỏe mạnh khoẻ lên. Đúng là ông là một kỳ tích đấy từ cõi chết trở về. Anh còn nhớ không? Coi như cái cái cái lúc mình lặn xuống biển ý. Với san hô ấy á? Cái lúc lên, đây là. Mình chỉ còn tức là 2% gia đình đưa trên đường đi đưa lê về tới tuyến trên này là tất cả con cháu đều khóc. Và tôi đi suốt dọc đường, tôi chỉ có khóc thôi. Lúc ý làm trên cái băng ca hoặc là nó chỉ còn là hy vọng của nếu nói 1/1000 thì nó là thành là mình nói nó nó không đúng, nhưng nói là nó tỉ lệ của 1%. Đấy một 2%, tức là một cái hy vọng tôi còn 2. Mẹ con tôi còn bảo là đánh cược, tức là ở tuyến dưới bảo là đi, có thể là ông ấy sẽ không qua được ấy thì đánh cược một mất một còn. Báo cáo các bác sĩ là. Có những đợt coi như là cảm như là kể cả bác sĩ đều giữa bất lực kiểu không thể nào được. Có những ca chúng tôi điều trị hơn 100 ngày mới được mà có những lúc mà tưởng chừng như là những khuẩn rồi các thứ cây chung là thất vọng lắm. Nghĩ là không không thể được nhưng mà vẫn cứ cố gắng và chúng tôi cũng bực anh ấy dạy được. Nhà đất hôm nay có một cái thở máy thôi đúng không? Kt tĩnh mạch, trung tâm. Cảm thấy chị mai trung tâm có một. Cho k. Sông bàng quang. Anh có? Không luôn rồi, thế là một ngày hôm nay hãy hỏi bác sĩ Xem nào cho giúp công= quang như này đi nhá?
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Cách đây tròn 5 đầu cao đem đi đâu thế này, tôi gội đầu thì cũng ở đầu cao lên để lấy rồi là bệnh nhân. Ừ sốc này lại chào hường.
Done Recognizing Speech Cái này những cái đường này nó gập này. Để vào đó gặp vấn đề vào xong rồi tí lại ấy.
Done Recognizing Speech Ông này tí nữa bảo anh hân, nhưng mà hôm nay đi ấy thôi đúng không? Thì vỗ rung theo ông đi chịu khó vỗ rung rồi hôm nay bệnh nhân sốt lên rồi này.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Xem sẽ có ý định mới của giường này đấy. Giá, thủy ơi, cái này các bác ấy sẽ dừng chân thần xong sẽ cho fan đấy giảm đau cho bệnh nhân đấy thì xe bị bệnh xong rồi pha luôn cho bệnh nhân đi nhá.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Ừ ơ sao? Polo. Thế xong lại đi tàu à rồi hôm nay lòng người xong lại đi tập nhé, cố gắng đi đi. Đừng nắm này đấy ông này ông được chuyển rồi đây này ông này ông còn sau bao lâu đấy mãi mới vào? Phải cố gắng lên nhá cái bệnh này, nó sẽ mệt nhưng mà mình phải cố gắng nhá đứng lên đi lại. Cái đầu giường cho vào dislike ơi. Hay là gội đầu xong à gội đầu xong.
Done Recognizing Speech Nó duyên là cái nghề đấy thì thực ra thì trong nhà tôi ý không có ai làm nghề y cả. Ấy một mình tôi sau khi học xong, tôi bảo thế cũng bạn thôi, bạn rủ là thế, có đi thi không như Bạch Mai hay không thì tôi bảo ừ, thi đi thế thì cũng nghĩ là cái tư tưởng nhà mình cũng không ai trong nghề thì học trong trong trường của bệnh viện Bạch Mai thì sẽ mai kia là bệnh viện sẽ bố trí việc làm tại vì mình chẳng có người quen, chẳng có người thân mà chẳng có ai vơ người trong nghề cả và chúng tôi công tác từ 5 đấy đến nay là 5, 9, 8 đến nay là chúng tôi vẫn theo khối hồi sức và làm hồi sức và tôi thấy là công việc nó, mình cũng rất là yêu cái công việc này mà thích thì mình làm thôi, nhiều người cũng bảo là tại sao nhiều người đi? Đúng nói thật ra là các bạn cũng nhiều người cũng xin đi khỏi khoa mà tại sao các bạn không đi? Nhưng mà tôi cũng chẳng hiểu tại sao tôi không đi thì thôi, cứ thích cái công việc này tôi cứ làm thôi. Hôm nay sẽ được gội đầu nhá gội đầu xong rồi là ngồi cao lên. Để tự tay bám vào đây đi này như lúc nãy ý để hỗ trợ nhá. Này cao luôn nữa này xong rồi đầu mình tự bám tay vào giường xong mình ngồi lên tự vận động lên thì tự cái cơ hô hấp. Các thứ cũng sẽ hoạt động sẽ tốt hơn ngày xưa tí nữa tắm đến trưa thì lại làm ngủ nhở suốt ngày phải ngồi dậy ngồi dậy nó mới tốt được. Tay bám ở đây đấy đu người lên, nếu mà tách được cái lưng này ra khỏi giường thì tốt nhất đấy. Đúng rồi cố gắng lên đấy, thế có phải tốt không? Thế xong thỉnh thoảng lại đu lên một cái như thế thì tự mình vận động đấy. Đúng rồi đấy. Các bác từ hồi như đang các bác cũng tập như thế mà. Đấy đúng rồi, nếu anh mệt thì lại thôi nhá, mệt thì lại nghỉ đấy đúng rồi tốt lắm.
Done Recognizing Speech Cúc ơi, cho cái chân thấp xuống, nhiều lúc chúng tôi cũng thất vọng. Thì là chúng tôi làm rất nhiều nhưng mọi người không hiểu. Không hiểu tại vì mọi người chưa hiểu công tác biểu dương và cái quảng bá về công tác biểu dương vẫn chưa có mấy, cho nên họ cứ nghĩ là vào đây có làm gì cho rằng tôi đâu hoặc là như từ cái bỉm, chẳng hạn như chúng tôi ở đây, chúng tôi thay rất nhiều cá nhân đi tiểu ít nước thay rất nhiều, nhưng nhiều khi nhiều người nhà người ta không hiểu ý người ta bảo tại sao phải tốn nhiều thế, chẳng hạn như thế nào có những cái người nhà vẫn chưa hiểu chúng tôi nhiều lắm bởi vì công tác đều dữơng. Thì bệnh nhân rất là nặng. Diễn biến này hay bất thường thế là thường thì chiều giữa khoa thì cái cường độ làm việc cũng rất là rất là cao đấy thì thường phải làm nhiều công việc khác nhau như từ chăm sóc bệnh nhân, tắm rửa gội đầu rồi là làm ra cái kỹ thuật về điều dữơng thay băng hay là thực hiện thuốc. Ngoài ra thì trong đêm. Hoặc là sẽ xử lý một số tình huống cấp cứu như là bệnh nhân ngừng tuần hoàn hay là bệnh nhân nặng lên và cần phải đặt ống thở hoặc lọc máu là một kỹ thuật cao như là chạy ít mô tim phổi nhân tạo.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Cái rào cản thì cũng có, tại vì nhiều khi những bạn nữ họ chưa có gia đình, họ làm thì đầu tiên họ vẫn có thể nghe ạ thì họ từ ghế nhà trường ra thì cũng đã được học rồi được học rồi. Nhưng mà để mà khi mà trực tiếp làm thì đầu tiên thì các bạn ấy cũng e ngại. Nhưng mà dưới cái hướng dẫn của các anh chị và mình cũng có động viên các bạn ấy là mình làm cái nghề này dùng để chấp nhận mình chăm sóc, cứ nghĩ là như là người nhà mình đi, mình chăm sóc và chăm sóc người ta tốt lên thì mình thấy vui thì và sau đấy thì cứ thành cái guồng quay và cái thành cái công việc của các bạn và các bạn làm rất là. Vui vẻ thôi, không vấn đề gì đấy vào bản thân những bệnh nhân có một số những bệnh nhân người ta tỉnh ý, người ta cũng ngại chứ chị người ta cũng ngại thì chúng tôi cũng hay nói đùa hay nói đùa vừa để cho 2 bên nó thoải mái rồi là hợp tác ấy.
Done Recognizing Speech Bản thân mình nghĩ là mình làm điều dữơng thì mình sẽ làm chuyên môn, chẳng hạn như là các cái chăm sóc liên quan đến chuyên môn chứ còn các chăm sóc như đến các bệnh nhân như tắm rửa các thứ thì mình sẽ nghĩ là sẽ có một cái cái người riêng biệt khi mà thay bỉm cho bệnh nhân hay là rửa ráy vệ sinh các thứ thì đúng là lúc đấy mình cảm giác như nó, nó cảm giác nó, nó sợ nó nghĩ nó không hợp với mình nhưng sau đấy thì khi mình đã làm rồi thì mình sẽ đánh giá được tình trạng bệnh nhân là mỹ. Tự nhiên của mình cần cái gì? Và hiện tại bệnh nhân có cần cái gì để mình mình sử lý hay không thì sau đấy thì cũng thấy là bây giờ thì đã quen rồi à? Cái chuyên môn rồi, khi mình tiếp xúc thì mình coi bệnh nhân, mọi bệnh nhân đều bình đẳng à. Mình không nghĩ đến giới tính nữa mà mình chỉ nghĩ là à. Đây là bệnh nhân của mình và mình sẽ làm công tác chăm sóc cho bệnh nhân.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Ờ chứ ngày xưa ấy thì mọi người vẫn cứ nghĩ cái tư tưởng, mọi người nghĩ là công việc biểu dương thì có gì đâu đúng không ạ? Đến thì các bạn chỉ đến tiêm cho bệnh nhân một mũi xong là xong đúng không ạ? Nhưng mà nó khác xa với thực tế rất là nhiều, vì đây ở chúng tôi là bệnh nhân chăm sóc toàn diện và toàn bộ là bệnh nhân đấy. Bệnh nhân rất là nặng thì chúng tôi không thể nào là tiêm một mũi xong ra ngồi bàn với nhau một chỗ được cả vì chúng tôi ở đây phải theo dõi bệnh nhân 2 tư trên 2 tư giờ có thể chỉ một cái tích tắc thôi. Một phút thôi, bệnh nhân đương bình thường nhưng có thể một phút sau bệnh nhân lại có diễn biến rồi nên chúng tôi không thể nào là bỏ bệnh nhân được không thể rời bỏ bệnh nhân được nên tất cả các cái gì chứ Thay đổi trong công việc, chúng tôi hầu như là trao đổi trên thực tế gần bệnh nhân và sát bệnh nhân nhất để đảm bảo làm sao mà chúng ta theo dõi bệnh nhân 2 tư trên 2 tư giờ liên tục để đảm bảo an toàn nhất cho bệnh nhân và chúng tôi phải chăm sóc bệnh nhân từ a đến z ở đây, chúng tôi không có một ngôi nhà nào cả, toàn bộ là điều dữơng chăm sóc từ vệ sinh, rửa mặt, đánh răng đến vệ sinh bộ phận sinh dục toàn bộ là tay điều dữơng và hộ lý chăm sóc hết cả. Thế mà cái cái chỗ đấy hả?
Done Recognizing Speech Vì là công việc hồi sức ý là cái bệnh nhân gần như là những bệnh nhân nặng ở các tuyến cuối rồi khoa mình sẽ là khoa trường. Tôi sẽ là nơi tiếp nhận cuối cùng rồi thì khi đấy mình cũng rất là cố gắng, rất là muốn bệnh nhân sống nhưng đôi khi có những cái bệnh nhân quá nặng, không qua khỏi thì thật ra là rất buồn vì mình rất là cố gắng. Mình cũng muốn bệnh nhân nào vượt qua được bệnh tật để có thể ra viện được, nhưng khi như thế, khi bệnh nhân không qua khỏi, bệnh nhân tử vong hay là bệnh nhân nặng quá phải xin về thì thật ra là cũng rất buồn. Nhưng mà dù như vậy thì mình cũng phải cố gắng vì sao còn những cái bệnh nhân khác nữa mình phải vượt qua được cái đấy để mình chăm sóc cho các bệnh nhân khác chứ không thể là vì một bệnh nhân này mà mình mình buồn. Mình cứ nghĩ quẩn quanh để để là làm sao thì tôi cũng cố gắng là bệnh nhân đấy, bệnh nhân nặng như vậy này thì mình đã chăm sóc tốt chưa có còn thiếu sót gì, không để mình rút kinh nghiệm để chăm sóc tốt hơn cho những bệnh nhân khác. Bởi vì.
Done Recognizing Speech Chúng tôi vào cái nghề này thì thực sự là chúng tôi cũng không mong mỏi gì là mọi người ghi nhận mà chị cũng chỉ muốn là mọi người có những cái thông cảm nhất định đối với chúng tôi chứ còn thì với cái ghi nhận thì bản thân tôi hoặc là một số anh chị em ở đây cũng chưa bao giờ nghĩ là mọi người phải ghi nhận hay là tôn vinh mình để làm gì cả mà cố gắng làm mọi người có thể. À gọi là thông cảm với cái nghề của chúng tôi là rất vất vả, không như là mọi người nghĩ ở ngoài là nó nhàn hạ hoặc là nó đơn giản vì ở đây chúng tôi thấy không hề đơn giản như thế nào cả. Thì có lẽ cái công việc nó tôi luyện cho chúng tôi làm cho chúng tôi. Mình cảm thấy nó gọi là có thể gọi là chai lì với cái cảm xúc đấy rồi mất đi cái cảm xúc đấy rồi mình về đến nhà thì thôi có đau đớn đến mấy thì chúng tôi cũng cố chịu. Có khi chồng con cũng không ai biết được rồi mình mình chịu đựng giỏi. Cái ngày nghề của chúng tôi là cái nghề gọi là chịu đựng giỏi. Thằng tí nữa là em đọc liên tục tiếp đúng rồi tí nữa mình sẽ tiếp tục.
Done Recognizing Speech Không nhưng mà cũng phải tùy nữa, tùy có bác làm lại.
Done Recognizing Speech Trận đấu giữa ngoãn tĩnh mạch chân là rất là nhiều các bạn phải, các bạn phải tự mua những cái đôi tất áp lực để các bạn ý đi vào chân để đảm bảo giữ cái đôi chân của bạn vững để khi làm có nhiều bạn đi về là tối đấy, nó rức khóc các chân lên là để ngủ đấy đúng là rất là nỗi vất vả của những cái điều giữa chúng tôi. Ơ sẽ. Dxo nào cũng nghĩ là mình có khi nào mình nên nghỉ không vì thực sự là công việc, áp lực nói chuyện nhưng mà vì mình sau thời gian đi lại nhiều thì chân đau tối về chân đau lắm, với lại không có thời gian chăm sóc con thực sự là không có thời gian chăm sóc con là là cái mà mình thấy mà là nhiều chị em phụ nữ là mình muốn là bỏ việc,

nhất là đặc thù nhất của ngành y thế mà nhất là cái hồi sức như chúng tôi chẳng hạn. Thì nói thật là nếu như mà 10 bạn đều dữơng thì gần như là cả 10 bạn đều bị ảnh hưởng đến chân vì cái công việc của chúng tôi là phải di chuyển và đi lại rất là nhiều. Nếu mà tính đến cái thời gian mà có khi chúng tôi đến từ lúc đến nhận trực cho đến lúc hết ca trực thì là đi lại suốt và gần như là không được ngồi nghỉ một chút nào cả thế đâm ra là chân, nếu mà hỏi đến thì các. Các đôi chân của các bạn đều dữơng thì nói thật là ai cũng bị bị bay, có cái bệnh gọi là bị suy giãn tĩnh mạch đi ạ. Ai cũng bị mỏi nhức. Ví dụ như tôi đây chẳng hạn, nếu như mà ban ngày đến làm. Chẳng hạn nếu như buổi sáng vội ra mà không đi tất thì nó thật chỉ một lúc sau là 2 cái, cái cái đôi chân nó giã ra cảm giác không muốn bước nữa vì nó mỏi và nó rất là ích đem ra đến. Nếu như mà 10 bạn đều giữa thì chắc chắn là phải cả 10 bạn đều phải đi tất như tôi. Bây giờ tôi được 50 cân nhưng có nhiều hôm phải kéo bệnh nhân đến 8 90 cân hoặc một tạ là chuyện bình thường thì khi kéo bệnh nhân lên thì có thể là dùng sức nó quá tải thì nó có một số người là đau lưng chệch cột sống. Ấy là có những em trẻ hơn tôi rất nhiều đã phải chệch cột sống, phải đi tập vật lý trị liệu hoặc là phải đeo nẹp đấy mà con đấy là cả các bạn nam giới nữa không chỉ có nữ giới không. Ở. Và.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Ơ chưa bao giờ tôi về trước 7 giờ thì cái thiệt thòi trong gia đình thiệt thòi cho gia đình, cho con cái. Thực ra là cũng rất là cảm ơn gia đình bên 2 bên nội ngoại và chồng. Cũng đạo, thực ra nói đến cái này thì thực sự là rất là động đến tất cả các đối tượng chúng tôi, nếu như mà không có những cái người đấy. Mà phụ giúp chúng tôi thì thực sự chúng tôi không làm được việc.
Done Recognizing Speech Và sẽ. Và. Ơ mẹ chồng tôi trước kia thì anh nào nói với cả bác hàng xóm là bọn này nó đi chứ nó nhàn lắm đến với chắc là chỉ tiêm thôi xong rồi lại ngủ hết hết, giờ tiêm thì lại đi ngủ thì đến khi mà bố chồng tôi vào viện nằm viện và bà lên, bà chứng kiến thấy nhìn thấy con làm như thế thì bà mới hiểu ra là à, con mình không phải là như thế, không phải là đến đây chỉ có tiêm và công việc chỉ có là nhàn. Và chỉ có đến tiêm mà xong hết, giờ là đi ngủ mà con mình cả đêm nó phải thức như thế nào và nó phải làm như thế nào và cũng nói lại với các bác hàng xóm là tôi cứ nghĩ là nó nhàn nhưng mà hoá ra nó không nhàn một chút nào cả. Thì lúc đấy thì là bảo mới hiểu mình đấy. Và khi mà ông bà chứng kiến được cái cái công việc mình làm rồi thì ông bà hiểu ra thì lúc đấy cái mà ông bà chứng kiến đấy thì nó gấp ngàn lần cái cái mà mình thanh minh. Thế nhưng ông bà hiểu hơn và thông cảm cho mình hơn. Hôm nay, hằng thấy trong người thế nào? Hôm vào thì quằn quại bạn này là hôm vào là rất là nặng đấy. Hôm nay thì tươi tỉnh nữa không chắc là sắp được ra viện thì chắc có khi sang tuần là được ra viện nhở. Bởi vì là mong được về con đệ. Ừ thì ai ở nhà trông con? Bà ngoại với bà nội thay nhau bởi vì bố nó cũng phải đi chụp, bố cũng phải đi làm đúng không thế? Con bú sữa thế nào? Toàn= sữa ngoài sữa ngoài uống được không con nghĩa là ăn ăn và ngủ thôi không khóc à, thế thì mừng quá mình yên tâm đúng không?
Done Recognizing Speech Ờ sẽ home vào đây, đến nay thì sau khi mà mà tỉnh hôn mê sau màu ấy thì em được bác sĩ hợp với cả điều dữơng ở đây chăm sóc rất là tận tình. Ơ sáng ấy cũng rất là bất ngờ vì là sáng dậy là được. Các bác sĩ tắm và rửa mặt cho. Sau đấy là thay bình rồi thì thay quần áo hết cho cả. Và em không nghĩ là 3 bệnh viện để được chăm sóc từ gọi là từ a đến z như thế này thế?
Done Recognizing Speech Thật là mình làm ở đây 10, 19, 5 rồi chăm sóc rất nhiều bệnh nhân và cũng rất nhiều bệnh nhân từ nặng nó khỏi ra viện. Nhưng mà nói thật, khi mà chứng kiến người thân của mình. Người thân của mình mà nằm viện mà không điều trị được. Mà mình đoán chắc chắn rằng sẽ ra đi lúc ấy cảm giác thật sự là bất lực. Mình bất lực vì là mình không làm được gì. Biết được rằng là có thể là bố mình sẽ ra đi, sẽ đi vào như thế nào và mình biết được nhưng mình không làm gì được cả bất lực nhìn thôi mà nói thật, lúc đấy là chỉ có khóc thôi, không biết làm gì cả.
Done Recognizing Speech Làm được thì có lẽ trước tiên đó là mình làm được đúng cái đam mê của mình đấy, làm đúng cái mà mình đầu tiên là mình thích là mình được làm lựa chọn đúng cái nghề của mình thích hay là mình cảm thấy nhận được là mình giúp ích được rất nhiều bệnh nhân trong cái công việc của mình bây giờ là gần như là là nó thành thói quen rồi bây giờ mà cũng không làm việc thì cũng không không biết làm gì. 0 0 0 cảm thấy nó khó chịu lắm. Và nó gần như là cảm giác bây giờ cũng gọi là có một chút gọi là yêu nghề rồi. Vì vì không yêu nghề thì không theo được.

Exit mobile version