Cái thảo đâu thì làm hài lòng tất cả mọi người, thế nên là xin phép bên này tiếp xúc cũng như là học cùng với người biết thì mình đã học được báo là họ rất là thẳng thắn. Vấn đề gì họ sẽ làm chứ không phải như trời à trước mặt thì rất là thân thiện, nhất là 2, 5, 2 15 với nhau, sao lại nói là nó có vấn đề? Nói đến cái lúc 2 giờ mọi người mình là lên anh, hiện tại mình đang đi theo thị điều dữơng 3 5 ở đức và hôm nay thì mình sẽ chia sẻ cho mọi người 5 điều mà mình đã từ bỏ làm khi mà mình qua đức nha thì.
Done Recognizing Speech
Done Recognizing Speech Điều đầu tiên đó chính là cao su, thời gian luôn luôn đến muộn, khoảng tầm nói chung là 10 15 phút, có khi là đến muộn hơn tàu tập 30 phút thì ở Việt Nam mọi người hay chính bản thân mình đều có xu hướng là đi muộn này. Đây là theo quan điểm của mình. Theo cái góc nhìn của mình nha mọi người cái sự đến muộn đấy thì nó sẽ gây cho bản thân mình một thói quen xấu cũng như là gây ấn tượng xấu cho người khác và chả ai muốn thực sự muốn bắt đầu một cuộc hẹn= một cái lời xin lỗi cả. Như các bạn có thể đã biết hoặc là chưa biết thì ở đức có một cái văn hóa rất là hay, đó chính là văn hóa đúng giờ và từ khi sang đây thì mình đã trở nên đúng giờ hơn trong mọi cái cuộc hẹn cũng như là đi làm này. Và khi mà các bạn đi làm, nhất là đi thực tập thì các bạn sẽ có một cái tờ giấy gọi là tờ giấy đánh giá vào đấy. Nó sẽ có một cái mục là đúng giờ, tiếng đức là pulic thì cái đấy người ta sẽ nhận xét các bạn thang điểm bao nhiêu? Thế nên là hãy cẩn trọng trong cái việc mà đi làm. Đúng giờ nha đi tiếp theo là một cái điều mà. Mình thực sự vẫn đang kiểu tập dần và vẫn chưa thực sự là. Chưa thực sự nha. Mọi người là bỏ được cái việc này, đó chính là việc trì hoãn việc khi mà cái cái hồi ở Việt Nam hay là bên này thì cái việc mà mình hay bị trì hoãn nhất đó chính là cái việc học. Bởi vì khi sang bên này khi mà đi thực tập với mọi người thì bọn mình sẽ có một cái bài tập của cô giáo đưa cho và sẽ phải được hoàn thành trong cái tháng mà đi thực tập đấy thì thường thì mình sẽ làm một cái plan mình sẽ ghi là hôm nay mình phải học cái gì này xong mình phải làm cái gì này. Nhưng mà sau khi đi làm về là sau khi mà đi làm khoảng tầm 8 tiếng về. Thì ờ ờ như mọi người biết là mình cảm thấy rất là lười mình đã bỏ qua rồi mình không làm í. Thế nên là bây giờ mình cũng đang tập dần là khi mà mình ngồi ở bàn học ấy thì mình sẽ loại bỏ tất cả những cái thứ mà làm cho mình xao nhãng như kiểu điện thoại cắt móng tay này rồi là cái gì bug kiểu bút màu các thứ ý mình cầm xong mình vẽ linh tinh ý thế là mình sẽ bị xao nhãng và gương các thứ này mình sẽ để tất cả mọi thứ đi và chỉ có xách để trên bàn thôi đấy nên cái điều đấy nó cũng khiến cho mình cũng đã tập dần được cái thói quen là bỏ qua cái việc học. Điều tiếp theo là điều thứ 3 là không nghỉ ngơi. Mình nhớ cái hồi mình học cấp 3 à mình mà thi lên cấp 3, từ cấp 2 lên cấp 3 ấy thì mình nhớ là đợt đấy. Ui học kinh khủng luôn mọi người mình nghĩ là các bạn cũng như vậy thôi. Buổi sáng đi học ở trường, chị học thêm ở trường, lúc tan ca thì đi học thêm tiếng anh hoặc là toán hay cái gì đấy xong rồi, sau khi về thì mình lại được học bồi giữa của anh họ mình ở nhà nữa. Thế là tổng cả ngày trôi qua, một học học không nghỉ ngơi một chút đó luôn. Thế mình cũng bây giờ mình bản thân mình nghĩ lại thì mình cũng cảm thấy ui thật. Để công nhận là Việt Nam học sinh ở Việt Nam mình học đỉnh thật sự luôn í, còn ở bên này ấy thì khi mà mình đi học ở trường thì mình sẽ học từ thứ 2 đến thứ 6 và được nghỉ thứ 7, chủ nhật nghĩa là được nghỉ hắn thứ 7 chủ nhật đấy, nghĩa là không phải học thêm hay là học cái gì đó khác khác, khi mà đi làm thì mình sẽ có khoảng 25 ngày nghỉ phép. + với nghỉ ốm nhưng mà không được nghỉ ốm quá 10% trong 3 5 ờ và 25 ngày nghỉ phép ấy là chính xác là ngày nghỉ phép cho mọi người chứ không phải như ở Việt Nam mà kiểu kì nghỉ hè, la học sinh vẫn đi học thêm, học mướn các thứ còn bên này là đã là kỳ nghỉ là kỳ nghỉ thật sự chứ không phải là kiểu nghỉ nhưng mà vẫn đi làm một cái gì đấy. Nói chung là thực sự là thư giãn luôn ý điều thứ tư là làm mọi việc theo cảm hứng và không có kế hoạch ờ. Bản thân mình ý là một người thực sự là làm công việc theo cảm hứng. Khi làm mình hứng lên thì mình sẽ làm, còn không là mình sẽ đẩy đẩy việc này đi và sẽ gọi là trì hoãn những cái mục ở trên mình đã nói, chính vì là qua đây mình phải vừa đi học cũng như là vừa đi làm nên là mình phải cân= 2 cái đấy. Nó tốt vào 2 cái bên đều có lợi và đạt kết quả tốt để có kết quả cao hơn mọi người thì mình đã. Biết một cái danh sách như mình đã nói thì mình sẽ biết là hôm nay mình phải làm gì này thì mình rán ở trên bàn học và sau khi ngồi vào bàn học học ấy thì mình sẽ biết là hôm nay mình cần phải làm gì và mình sẽ thực hiện được cái việc đấy trong một ngày để không bị lãng phí cái thời gian ra khi sang bên này thì mình thấy là mình làm tất cả mọi thứ đều kiểu có kế hoạch hơn bởi vì là chắc là kiểu bị ảnh hưởng một cái vì cái tính cách của người đức đã gọi là cái văn hóa nữa. Thì ở bên này á đi tiêm thì cũng có thể là sẽ đặt lịch khoảng tầm trước một tháng, chẳng hạn này đi chơi với bạn hay là lên cuộc hẹn đi nước ngoài các thứ gì thì bọn mình. Nếu ví dụ nhá đi nước ngoài thì bọn mình sẽ lên kế hoạch khoảng tầm cách đây gần một tháng, hoặc là nếu mà đi chơi ở đâu xa ấy thì sẽ lên kế hoạch khoảng một tuần tầm đấy. Nói chung là
mọi thứ đều phải lên kế hoạch các thứ ấy, còn nếu mà. Có cái temminck cái lịch với lại sếp hoặc là với ai đấy thì bọn mình đều phải xếp bọn mình, ý đều phải nhắn tin trước khoảng tầm 2 tuần là thời gian này mới có thời gian không vâng và một điều cuối cùng, điều thứ 5 đó chính là luôn làm hài lòng tất cả mọi người. Phải nói sao nhở cái cái kiểu ở Việt Nam ấy thì là bản thân lúc là cũng cố gắng là làm những cái thứ mà khiến cho. Người khác hài lòng hơn nhưng mà bọn mình đâu phải là một cái phiên bản hoàn hảo đâu để có thể làm hài lòng tất cả mọi người. Thế nên là khi sang bên này tiếp xúc cũng như là học cùng với người đức thì mình đã học được một cái là họ rất là thẳng thắn. Ờ có vấn đề gì, họ sẽ nói thẳng chứ không phải như kiểu là là trước mặt thì rất là thân thiện, rất là hài lòng. 2 người rất là thân thiện với nhau nhưng mà sau lưng thì lại nói là nó có vấn đề này. Vấn đề kia, các thứ ý. Thế nên là khi mà bọn mình tới đức thì mình đã học được cái là lúc nào cũng nói thẳng chứ không phải lúc nào mình trong đầu mình cũng nghĩ là ơ mình phải làm hài lòng người này nên là cái điều này mình sẽ không được nói ra kiểu gọi là nói giảm nói tránh đấy cũng không phải là nói giảm nói tránh mà nói một cái không thật những cái mà mình nghĩ còn bên này như việc là nếu mà người khác nhờ mình làm mà mình không muốn làm thì mình sẽ nói là không chứ không phải là mình không muốn làm mà mình vẫn bảo là có. Thế nên là. Mình thấy điều đấy rất là tốt, OK. Và đấy là những cái điều mà mình đã từ bỏ khi mà mình tới đức à. Mình cũng nghĩ là do là tiếp xúc với cái văn hóa bên này thì cái bản thân mình cũng thay đổi hơn. Và khi mình đặt trên bên này thì mình lúc đấy là khoảng tầm 18 tuổi thì bản thân sẽ phải trưởng thành hơn, tự lập hơn nên là những cái điều này thì mình nghĩ là mọi người cần phải cải thiện cũng như là từ bỏ nhé không và cảm ơn mọi người đã Xem hết video này và hẹn mọi người PS lần sau. Bb.