Những bài văn hài hước bá đạo và bất ngờ

Chào quý vị cùng các em học sinh thân mến, hôm nay tôi lại chuẩn bị được một số bài văn đặc sắc của các bạn học sinh cấp một cấp 2. Đây là những bài được tuyển chọn rất là kỹ lướng, mong rằng sẽ giúp ích cho quý vị cùng các em học sinh có những giây phút thư giãn và hưởng trọn một ngày nghỉ trọn vẹn. Và chúc tất cả, chúng ta sẽ cùng nhau phát triển và chúc cho các bạn học sinh học giỏi, chúc cho tất cả quý vị được sức khỏe dồi dào trong mùa nắng nóng này. Rất cảm ơn và ngay sau đây, chúng ta đến với bài đầu tiên luôn. Bài này khá là đặc biệt, được có không điểm lớp 6 a luôn xin giấu tên luôn 15 tháng sáu à thứ 5 chứ 16 tháng một 20. Ờ kiểm tra. Tập làm văn 40 phút không điểm. Cô dám khẳng định. Em chưa nhìn thấy con trâu ngoài đời bao giờ? À đề bài tả một con vật mà em yêu thích à? Nó tả con trâu rồi nè. Bài làm. Nhà em có nuôi một con trâu, nó thật đáng yêu, á thì nó đáng yêu thì OK thôi, có gì sai đâu mà cô giáo nói thế nhở nó đã hơn một tháng tuổi. Ồ và thật dễ thương. Ờ nó cũng rất lớn đấy, Xem nào nó cũng phải tầm 7 cân rồi đó u. Làm gì mà con cháu có bài cân? Từ nhát từ từ đọc tiếp nào hằng ngày mẹ thích xích nó vào cái ghế sau, lấy sức con trâu vào cái ghế nhở. Nó cứ hay đòi ăn kêu. Chút chút chút chát hay là chút chút đây chút chút. Trên đầu nó có một bông hoa nhìn rất xinh xinh nó tả con mèo hay là tả con trâu đây. À đôi mắt nó rất sáng, khuôn mặt nó tròn vo uu nhà em có một con trâu mà là khuôn mặt nó tròn vo thì còn cái quái gì nữa, thấy em đi học về, nó cứ nhảy lên lưng em thôi xong rồi con cháu mà nhảy lên lưng con trâu mà lại lên lưng được thì cũng xin chịu luôn và em thường hay ngủ với nó. Thế cô giáo nói là có có có vẻ đúng đấy, cô dám khẳng định, em chưa nhìn thấy con trâu là đúng rồi này em rất yêu con trâu nhà em vì nó là thú cưng xinh xắn, nhỏ nhắn của em. Thế là nhầm to rồi, bạn này nhầm rồi, đúng là chưa nhìn thấy con trâu bao giờ thật. Cho nên cô giáo mới nói là cô giáo mới khẳng định là là em chưa nhìn thấy con trâu ngoài đời bao giờ là đúng? Đây là một bài của lớp 7 c cũng xin giấu tên luôn. Bài này là vào thứ tư ngày 2, mốt tháng ba năm 2018, kiểm tra lịch sử điểm. 2 điểm. Lời phê của thầy giáo là anh chả hiểu cái gì cả, chơi game vừa thôi, đó là lời phê không biết là bài làm như thế nào mà thầy giáo lại phê kiểu này. Giới thiệu về hoàn cảnh lịch sử của nước ờ cái lịch sử trước cách mạng tháng tám 5, 1 9, 1 lăm rồi rồi trường nước ta đấy. Trước 5 1904 lăm. Quả thực nước ta khá nghèo đúng rồi, nó nói đúng đấy. À à rất là nghèo khổ, lại còn khẳng định thêm này và thời đó thì người ta chủ yếu là đi xe honda cú và lèo tèo chỉ có vài con ít sai tơ. Ồ, có thầy giáo lắm cái thời đó là là làm gì có như thế nhở gọi là tạm được. Mà nghe đâu cũng chỉ khoảng 20 phân khối thôi à? Nó còn biết cả cái thể loại này luôn đấy, thời đó thì đa số là không có wifi, nhà nào giàu lắm thì mới có. Anh này nhầm rồi, cái thời này là chưa có cả điện, đừng nói là wifi nhá, mạng 3 d thì cực kỳ chậm như hơn cả con rùa rụt cổ. Đây này. Mạng 3 d làm gì có mạng 3 gờ vật hơi 5 4 lăm em tin chắc thời đó mà chơi MU thì chỉ có nước đứng nhìn. Còn lâu mới. Dak dak load à đác load lên cấp 8 được gặp quái vật như ga gon con cái gì kundun thì chỉ có. Xin chết à xin chết, em thấy thời đó thì ít tốn tiền điện so với nhà em bây giờ cả 5 600 ấy chứ. Tuy là nghèo vậy đó, nhưng toàn nhân dân ta đá bây giờ quay lại bài rồi nè đá làm gì đây đã đứng lên dẹp tan quân xâm lấn để giành độc lập. Quân Trung Quốc tuy đông nhưng mưu mẹo. Từ từ từ thời 5 4 làm gì có quân Trung Quốc ở đây, quân Trung Quốc tuy đông nhưng mưu mẹo thì thua ta nhiều. Lấy ví dụ như anh chim sẻ đi nắng. À cái này là cái tên chưa hay chơi cái cái a đế chế này chim sẻ đi nắng cũng đủ sức thẳng trên chen long tựa game AOE trong chưa đầy 10 phút. Đây là 10 phút. Từ đó em mới thấy dân ta quá giỏi. Thôi xong rồi anh này là tín đồ game rồi. Vừa rồi trên đất Thường Châu Việt Nam ta đã chiến thắng tất cả để vào chung kết. Thì từ đó tại sao lại có cái này? Tháng ba 5 à đúng rồi tháng một là tao vừa đá đá xong. Vừa rồi, tên kia đích thực Châu Việt nam ta đã chiến thắng tất cả để vào chung kết. Tuy nhiên, cú đánh đầu lạnh lùng của các cầu thủ phía bên u dơ bê ki xtan sao lại đang lịch sử lại lôi cái bóng đá vào đây là thế nào? Nhở thằng này nhở ở phút 120 đã làm bao trái tim ngừng đập. Và ào thế là hết giấc mơ hết mơ màng chấm dứt thật đáng tiếc. À dạ em rất đáng tiếc là bug em đến đây cũng đã hết mực, sao nó lại viết đến đây hết mực? Sao nó biết đến đây là hết một cái thằng này, em rất muốn viết nhiều nữa nhưng cũng đang chịu có mấy cái đoạn cuối. Nó là nó mở dần đôi này chứng tỏ nó tăng nhở, tại sao nó lại viết đến đây lại cái thằng này là thần thánh ở. Bây giờ ta đến với à ố không ghi lớp này. Tiểu á chắc là tiểu học rồi. À à chắc là tiểu học thứ 5 ngày mùng 6, 16 tháng một năm 2020. Mới đây à cách đây có 4 5 tháng về trước thôi. À được 4 điểm bài tập làm văn này. Lời đề bài là tả về ông em. Cô giáo coffee là không nên tả việc riêng tư của bà mình à tả với ông bà em chứ chỉ nên tá ngoại hình, tính cách. Ờ thế thôi à? Bài làm 3 em rất đẹp, phong độ và chà bà này bà này được đấy. Cháu nó tả, thế là đẹp đấy. 2 mắt bà sau lắm như 2. Ủa gì đấy? Hổ bom nên cả làng gọi là bàn hổ song song song song gặp một bà nổ rồi muối, bà sần sùi nhọn hoắt như mũi ông thần chết, thế mà bảo đẹp phong độ à? Sao lại đẹp phong độ là thế này? 3 em rất dễ thương và nhí nhảnh. Lúc mẹ về nhà bà bảo là hay bị đau lưng lưng này viết sai và lưng rồi sai rồi lưng chứ hay bị đau lưng dạo này à, ấy thế là lúc mẹ về thì bà hay cứ báo cáo là bị đau lưng với con dâu. Lúc mẹ đi vắng, bà thường hay hỏi. Yêu à chắc là yêu đấy, nhưng mà viết là êu có biết mẹ cất tiền ở đâu không thôi xong. Bà bà đang hỏi cháu đấy, lúc bà đang soi gương, bà cứ hay hỏi em. Ê nhìn tao có xinh không mảy phố xóm bà này, bà này yêu quá bạn ạ. Rồi bà lại cười khì khì khì. Chán nhở, bà lão. Em thấy bà cũng hơi giống cái gì đấy, bạch cốt tinh một tí ôi giời, ôi, thật ra bà cũng không đẹp lắm. Theo em nghĩ à? Ừ, cái con bé này hay là thằng bé gì đấy nó nó nói thật ra em cũng không thấy bà đẹp lắm theo em nhìn mà còn. Mùi thơm mùi thơm, sao lại mùi thơm còn mùi thơm cứ hay. Trộm sịp lọ nước hoa của mẹ nên mới thơm thôi à rồi nhá bà biết xin nước hoa của mẹ á. Ừ, lúc bà em chơi. Bầu cua thì hốt hết tiền của họ thì em à thì bà em cũng là anh hùng vì bà thường cho tiền cho em. Em cũng muốn bà không chơi bầu cua nữa là bao, nhưng. Bà bảo, đừng nói tao cho tiền cho tôi xong bà này. Hết. À đây là một bài của một bạn học sinh lớp 6, lớp 6 a nhưng mà xin giấu tên một chút nhá tại vì à? Có vấn đề liên quan một chút đến là danh tính, cho nên là chúng ta phải nên giấu cho nhau. Bài này được viết ra vào thứ 5 ngày 16 tháng một năm 2020. Đây là tập làm văn một mươi phút này. À cô giáo này có nói là ko phi vào đây là em miêu tả rùng rợn quá không nên lựa chọn đề tài này để miêu tả rút kinh nghiệm đấy đề bài như sau, tả về phong cảnh. Em yêu thích bài làm. Mùa đông người già thường hay chết ấy chưa một chơi một phát luôn. Trên đường đi học, em thấy vài đám người bước đi nghênh ngang. Cả tuân thủ luật à chả tuân thủ giao thông gì cả. Vừa đi vừa đói vừa khóc lóc, khạc nhổ lung tung. À à không ai nghe ai không ai chịu nín, em rất sợ họ cầm vài cái áo trắng của người chết, cứ nhìn chằm chằm vào em sợ quá nói. Thằng kia dẹp vô phép vô có muốn chết không? Chắc là cái người đang kiểu đang nắm 2, sau đó mình đi học về gặp mấy cái người đắm mai kiểu hay nói. Thế nhưng bến xe thật đông đúc khi lên xe, người trẻ nhường chỗ cho người già đúng rồi trẻ em cái này là rất hay. Ngày thương binh liệt sĩ được ngồi ôi trời ơi, sao lại có cả liệt sĩ được ngồi đấy, thế là hồn ma. Đó là Xem nào? Biến xe thật đông đúc này khi lên xe, người trẻ nhường chỗ cho người già, trẻ em là đúng rồi, nhưng mà thương binh liệt sỹ thì được ngồi đây này. Có chứng cứ đây nhá thấy có vài đồng tiền vứt lung tung những chiếc hộp nhỏ xinh xắn chứng tỏ vừa có đám ma đi qua. À à cái này sợ thật đến đầu ngó Mai Dịch. Mai Dịch này 4 chú cảnh sát đứng chào cho đến khi người chết bước vào nghĩa trang, họ mới váy. Vậy bước ra về ý? Thế là đến cái đầu ngõ Mai Dịch này là người chết này là tự bước vào cái trang á. Nguy hiểm quá nhở đúng, cho nên cô giáo bảo bài này là là em miêu tả rùng rợn quá là có lý đấy. Còn bạn này thì tả cây này bài làm. Ông nội em có trồng một cây bông hồng trà được trông nó rất hùng vĩ, nó cao khoảng một gang ơ. Sao không ví mà cao khoảng một gang tay có 20 phần thôi, á ừ gai mọc chi chít ừ nguy hiểm đấy chứ không phải thôi. Nhưng sờ vào gai hoa mềm nhún. Tưởng là nó như thế nào? Nhà em có một cái ướt rất to và sai quả, ngày nào em cũng trèo lên cây hái ớt cho bố em ăn có. Cái word count tầm bao nhiêu mà trèo lên 2? Bó tay cái bạn này. Rồi lại tiếp một cái nữa là ở cạnh nhà em, cách một quán phở có một cây bàng á, nước mắt đấy. Mùa này, cây bàng đã sống trên 10 5 nên nó đã già và nó đã biến thành cây đa xong luôn rồi. Mà cũng biến. Trời ơi, các bạn đến lúc mà chịu sao mà có thể nghĩ được như thế nhở. Và đây là những bài văn của các bạn học sinh, mình cũng không biết là lớp mấy nhưng mà được đăng trên báo pháp luật à? Bài văn này là. Tạo vì bố mẹ bài làm. Bố em tuổi con chuột rồi còn mở ngoặc là em xin chú thích loài chuột chủ chứ không phải chuột nhắt là đúng không ạ? Cái mẹ em tuổi con lợn xề. Bố em là sếp của một công ty. Và mẹ em là nhân viên của nhân viên của công ty dược phẩm ố thế là ô sin rồi nhân viên của nhân viên là bố, em rất yêu em, dù hơi nóng tính à bố bạn này nóng tính này, em mong bố em bớt nóng tính đi một chút để mong em đớ bị nổi lươn à, tức là tức là hay hay bị đánh đấy. Bạn này nhà em có nhiều người nhưng em yêu bố nhất. Bố em 4, 3 tuổi, bố rất cao lớn, mỗi lần bố em ôm em, em chìm trong bóng tối, ồ tức là cái bố anh là rất to lớn à? Bố em có một hàm răng vàng, hàm răng vàng luôn chỉ bảo em những điều hay lẽ phải thôi xong rồi đó. Tả con vật mà em thích nhất bài làm con lợn nhà em thân to= cái phích 2 tai to= lại 2 lá mít lúc nào cũng vẫy vẫy chân dài 1m thấy chưa có thấy con lợn dài 1m chưa? Chưa? Ngon bò có màu trắng và đen ở bụng có 4 cái núm. Mút cái núm là cái gì nhở? Nhóm lại chắc là núm vú của nó à? Vozforums nhà em có nuôi một con gà trống chú ăn rất khỏe lớn rất nhanh. Càng lớn, chú càng giống gà mái là thế nào? Và chúng ta càng lớn càng giống gà mái đang nhầm con gà mái rồi bạn ạ. Nhà em có một con chim chích bông nó nhỏ và xinh lông nó màu vàng óng em thấy nó không ngừng nhảy và mổ mồi. Em rất yêu con gà của ông em, ủa sao nó nó được thả về con chip trên vùng là nó yêu con gà của ông em cho bạn này nữa cũng bó tay luôn thiệt thòi, đành đạch mấy cái bạn này. Còn đây là. Tạ bụi chào cờ đầu tuần bài làm. Sáng thứ 2 tuần nào cũng vậy, trường em lại tổ chức chào cờ hớ đúng rồi. Đầu tiên là thầy hiệu phó phụ trách lao động lên mắng mỏ một tí à chắc là làm sai. Sau đó, đến lượt thầy hiệu trưởng lên mắng, ôi trời sao chào cờ toàn lên mắng thế này nhở. Khi thầy hiệu trưởng mắng cái cục ở cổ thể, cứ chạy đi chạy lại. Thì đó không phải là cái gì nhở, cái cục cũng có cái cục đó thật.

Thưa quý vị và các bạn. Bây giờ là 10 giờ đêm. Các bạn và các em cùng quý vị đang ngon rất ngon. Tuy nhiên. Ở đâu đó? Vẫn có những người đang trằn trọc băn khoăn. Đang suy nghĩ về một ngày làm việc. Đang suy nghĩ về ngày mai. Ừm để đưa quý vị vào giấc ngủ, tôi xin được mạn phép kể câu chuyện ma. Buổi chiều đi câu cá.

Của vùng thâm sâu cùng cốc. Nơi núi rừng xa xôi có 2 anh em nhà nọ. Đi câu cá vào buổi chiều. Buổi chiều hôm nay, 2 anh em quyết định câu đến đêm rồi được vài con cá. Thì mới được về. Quyết định như thế. Họ đã men theo bờ sông lên thượng nguồn. Nơi đây cây cối rậm rạp. Nơi thâm sâu cùng cốc, nơi núi cao hiểm trở. Làn sương chiều buông nhanh xuống. 2 người đi. Và trời tối lúc nào không hay? Nhìn xa xa leo lắt cái đẹp pin của 2 anh em. Họ đến ngồi ở một quãng sông. Nhìn làn nước xanh thẳm. Có cảm giác rần rần nhìn xuống. Ngày xưa. Họ hay đọc những câu chuyện. Có thấy quái? Nhưng điều đó chỉ có trong truyền thuyết thôi chứ ngoài đời làm gì có thủy quái? 2 anh em vừa cao vừa tâm sự cho đến. Nửa đêm nửa đêm thì lúc này đã quá đói và mệt. 2 anh em quyết định ra về. Tuy nhiên, đường sá xa xôi. 2 anh em lúc này đã lên đến thượng nguồn và quá xa so với ngôi nhà của họ. Gì đến cũng phải tính đến 10 cây số đi đường rừng núi. 2 anh em quay ngược trở xuống sông và quyết định đi tắt lên một ngọn núi rồi trở về làng. Người em đi trước, người anh theo sau. Mùa này trời tối âm -0 nhìn thấy đường đi, nếu tắt cầm đèn pin đi. Vì 2 người chỉ có mỗi một cái đèn pin nên họ đi rất chậm chạp. Tiến sĩ tiếng con chục đêm thâu kêu xe xé bên mình, thật hoảng sợ. Đấy thi thoảng lại có tiếng chó tru xa xôi. Đó là những con chó hoang ở vùng núi này. Em. Min được một lúc. Rồi em quay lại hỏi anh. Anh ơi. Thế hệ về liên lạc mình còn xa nữa không ạ? Không còn xa đâu. Chắc là tập tập 9 cây số gì đấy, anh cũng mệt rồi thôi đi tiếp đi. Họ men theo triền núi và đi tiếp. Cứ đi như vậy khoảng hơn 30 phút thì lạ thay, người em hét to lên thôi, anh ơi, anh ơi, anh ơi. Tại sao chúng ta lại quay lại chỗ cũ là thế nào anh? Mày nói thế nào đấy chứ? Mày nhìn Xem trước mặt là cái gì? Dạ, anh ơi, đây là quãng sông ạ, quãng sông anh em mình câu cá lúc nãy á. Người anh giật mình bấm đèn quan sát xung quanh. Ôi trời ơi. Tại sao anh em mình lại cứ quay lại vùng này nhỉ? Thôi được rồi, lần này chúng ta không đi qua cái ngọn núi này mà đi qua ngọn núi bên kia. Họ đi tiếp. Theo kinh nghiệm dân gian của các ông già khi đi lạc đường ở rừng, người ta thường hay ngắt những ngọn lá ném xuống đằng sau= tay trái. Lúc ngắt lá cần phải nín thở và người anh đã nhanh trí làm như thế. Lần này. Họ đã đi một mạch đến thung lũng. Tuy nhiên, thung lũng này dẫn tới làng họ còn cách khoảng 5 cây số. 2 anh em cuối cùng cũng đã đến được một con đường lớn. Con đường này dẫn họ về đến nhà. Tuy nhiên, có một điều lạ là đêm nay. Xe cộ qua lại ít quá. Họ chỉ có một cái đèn pin, người em vẫn đi trước người anh theo sau. Đi được một quãng người em hỏi anh, anh ơi. Thế tý đi qua đoạn cái 7 ta ma đấy anh. Ê chịu khó lệ, anh ấy dắt tay em nhé. Mày nói cái gì ý sợ cái gì đàn ông con trai thế này sợ ma cái gì nhở cái thằng. Dạ em ơi, cứ ngại ngại thế nào mấy hôm trước em đi học về, em cứ nhìn vào cái. Kiêm ái tha ma là em kết thì rùng rợn rùng rợn thế nào kiểu thẳng nói vơ nói vẩn thôi đi đi. 2 anh em men theo con đường lớn. Họ đang còn cách làng khoảng 4 cây số trước mặt. Họ chính là cái bãi tha ma mà thằng em vừa nãy đã nói. Anh ơi. Bây giờ anh nắm tay em được không ạ? Cái thằng này tây cái gì? Đàn ông con trai tao nói rồi mày đi đi đi trước tao để tao bấm cho. Nhưng mà em cứ ngại ngại thế nào? Rồi anh ơi, hay trước mặt đấy anh ơi.

Người anh không hiểu chuyện gì xảy ra? Người em la lên thất thanh rồi ngã xuống. Người anh nhìn sang bên trái thì thấy một cảnh tượng thật là hãi hùng, khó ôi giời ơi. Hình như có bóng người lướt theo họ đằng sau chiếc bóng áo trắng cứ bay thấp thoáng thấp thoáng càng lúc càng gần hơn. 2 anh em chạy thình thịch thình thịch trên đường. Đi được một quãng sau. Thì họ đã dừng lại ở bên bờ sông. Ờ anh ơi, lúc nãy anh có nhìn thấy cái gì không anh? Hà thì tao cũng nhìn thấy nhưng mà mày la lên như thế làm tao sợ hơn đấy. Thôi được rồi, bây giờ làm sao mà sang sông đây? Lúc đó thật may cho 2 anh em là bên bờ sông, bên này còn có một ông lái đỏ. Dạ cháu chào ông ạ. Xin chào các chữ các chủ đề vo dow về về về khuya thế dạ cháu đi câu cá ở bên thượng nguồn nhưng mà về muộn quá, cũng may là có tà đứng ở đây chờ. Mà nước sông thế này nó lên quá mà hôm nay cả ngày không thấy ai hay là các cháu ở lại với ông là ăn cơm rồi sang sông được không dạ cháu có khi phải về nhà học bài thì ông ạ, bọn cháu ngày mai còn đi học sớm mà. Ờ thôi, có cái gì đâu rồi lại ăn cơm với ông đi nhà ông cũng ở gần đây thôi mà. Nghe ông già nói có vẻ em type 2 anh em đã đi theo ông lão và đến trước một ngôi nhà nhỏ, ngôi nhà lợp= mái tranh. Ông lão mời 2 anh em vào trong ngôi nhà. Nó ngôi nhà twins là ngôi nhà vậy thôi. Thật ra đó là một cái túp lều trong túp lều chẳng có gì cả. Thì ờ ông là sống ở đây cũng đã lâu, các cháu chắc ở bên làng kia làng phải không? Dạ cháu ở bên kia làng ạ. Thôi được rồi, đêm cũng đã về khuya, các cháu á. Anh một chút càng nóng đi rồi ngủ lại đi. Sáng mai ông mới trở sang rồi khoách ta già cả thế này. Lẽ nào các cháu thanh niên lại ép một người già? À ông ơi, nhưng mà thôi, cứ ngủ lại đi. Sáng mai ông sẽ đưa về sớm, nhất định là sẽ kịp học đó mà. Nghe ông lão nói như vậy 2 anh em cũng thấy hợp lý và họ quyết định đang ngủ lại cái chòi của ông lão. Đêm khuya xuống tiếng sơn rơi, tiếng dế kêu tiếng quân sủng edu. 2 anh em không quen ngủ trong một cái căn nhà là. Cứ chặt trong suốt. Hết rồi do mệt quá. Cuối cùng đến nửa đêm 2 nhăm cũng đã ngủ thiếp đi. Đến khoảng 3 giờ sáng. Thì một cảnh tượng lạ xảy ra người em và người anh. Lúc này họ đã tá hỏa hóa ra mình đang nằm trên một ngôi mộ. Già họ la lên một tiếng thất thanh rồi ngất đi. Khi 2 anh em tỉnh dậy lúc này đã là 6 giờ sáng. Họ nhanh chóng đi lên con đường cái nhờ chị lái đò qua. Và họ đã về nhà. Thưa quý vị, các bạn, câu chuyện của chúng tôi hôm nay xin được kết thúc tại đây, mong các em và quý vị góp ý cho câu chuyện của chúng tôi. Nếu câu chuyện hay lần sau, chúng tôi sẽ làm tiếp câu chuyện khác. Xin cảm ơn và hẹn gặp lại chúc quý vị có một ngày nghỉ vui vẻ, mạnh khỏe. Xin cảm ơn.

Bài viết liên quan