Nữ sinh lớp 12 viết thư cua thầy giáo đẹp trai và những bài văn bá đạo

Chào tất cả các em chào tất cả quý vị và đang ở nhà với thời tiết 35 36 độ c không có việc gì làm lang thang vào trong mảng tìm được mấy bài văn hay cùng với những cái bài gây tranh cãi và đặc biệt hôm nay nữa có một cái điều rất đặc biệt, đó là có một bức thư của một bạn lớp 12 đã tán độ thầy giáo của mình. À xin bật mí thầy giáo hợp đồng thôi, chúng ta vào ngay bài đầu tiên luôn. Thưa quý vị và các bạn cùng các em. Sáng nay thì 7 giờ trên tờ báo mới, báo điện tử của tác giả khôi minh trích nguồn từ vtc. Và nhân đây thì kênh chúng ta cũng xin cảm ơn báo mới và tác giả khôi minh hiền đã cho chúng ta bài viết này thì chúng ta có dịp bình luận. Bài viết này là của một học sinh lớp một bài toán rất đơn giản thôi. Đây là+- trong phạm vi 10. Trò làm là 8 – 3 cọng 3= 8 hình ảnh các bạn đang nhìn thấy trên màn ảnh. Giáo viên đưa ra đáp án là= 2, còn học sinh thì đưa ra đáp án là= 8 giáo viên cho rằng bài toán là sai. Phép tính ngay lập tức gây ra rất nhiều cuộc tranh cãi và rất nhiều bình luận. Hàng nghìn bình luận trên trang mạng. Vậy theo bạn thì là 8 hay là 2 mới đúng? Trên các diễn đàn 2 ngày nay thì dân mạng chia sẻ lại hình ảnh bài toán+- của học sinh tiểu học. Có một tài khoản đã viết như sau, các bố mẹ ai là giáo viên toán giải dùm em là cô đúng hay trò đúng, em rất hoang mang. Ờ kèm theo bức ảnh là 8 – 3 + 3= 8 nhưng cô giáo sửa lại là là= 2. Kèm theo lời phê của cô giáo, đó là còn chưa hiểu bài. Một số giáo viên thì cho rằng là cô đã. Sai. Còn một số người lại cho rằng là cô đã. Đúng. À như chúng ta đã biết thì theo nguyên tắc của toán học thì. Tức là tức là nhân chia trước+- sau. Như vậy thì trong bài toán này, cô là cọng trước, sau đó mới- sau. Tuy nhiên là luồng này á nó không đúng với thực tế. Và như bạn học sinh làm thì bạn ấy đã- trước+ sau. Thế, theo các bạn, chúng ta phải làm như thế nào mới đúng bài này? Bây giờ mời các bạn vào bình luận phía dưới bài toán này để cho thấy kết quả đúng nhất. Và thật sự thì tôi cũng rất là hoang mang và tôi cũng có câu trả lời của mình rồi. Nhưng mà câu trả lời tôi sẽ là bình luận cuối cùng nhất. Các em và các bạn thử bình luận Xem kết quả chính xác của nó là mấy? Tất nhiên thì tôi tôi biết rồi.

À đây là một bài văn tả về phong cảnh quê em. Nha. À cô giáo thì có fame ở đây là chọn lựa nội dung chưa phù hợp, sai dạng bài. Đĩa bay là tạ phong cảnh quê em bài làm. Quê em ở Cầu Giẽ. Con đường làng thẳng tắp như một dòng sông uốn lượn. Thấy con đường là nó thẳng tắp như một dòng sông uốn lượn chưa đã thằng đã thẳng tắp thì thẳng tắp chứ làm sao mà giống như dòng sông uốn lượn lờ thế nào chứ thằng cong thế? 2 hàng cây rợp bóng mát của ánh nắng. Thế là rợp bóng mát của anh nắng là thế nào nhở? Ờ cũng chưa hiểu lắm, đọc tiếp chiều nào em cũng đi cau cá với bác em tốt khi đến bờ mương bác em bảo em. Đợi một tí tao đi vệ sinh cái đáp. Sau này mày buồn cười. Hôm trước, em và bác đang câu cá thì thấy một anh đang ỉa ở bờ mương má ơi. Cụ thế mà nó không đưa vào bài được. Ừ sau đó, em vào bác đi lên phía trên, bác bảo má nó đồ mất dạy. Hỗ trợ. Đây là một cái bài bài tập thôi, nhưng mà bạn này tả thế này cũng rất là buồn cười. Bài như sau, đề bài là tá lại gà trống, con gà trống. Bài làm nhà em có nuôi một con gà trống. Hễ nó nhìn thấy gà mái là rất ghét, nó đuổi đánh đến cùng, có phải nó đuổi đuổi đánh không? Bác không phải đuổi đánh đâu, nói là đi đạp mái đấy. Cứ sáng sớm thức dậy, con gà trống nhà em nó đều nhảy phốc lên cây cây rơm chứ? Gáy ò ó o gáy sông một hồi dài nó lấy 2 cánh vỗ phành phạch vào mông đít. Có muốn đi không? Ga nó không có một lít đâu tại nó, vốn là nó vô trước khi nó gáy, nó phải phành phạch phạch thế này thôi.

Và cái thời gian mình chuẩn bị đọc tiếp theo sau đây đã về khuya rồi. Ờ vậy đây không phải là cái chuyện mai cái gì cả. Tiếp theo vẫn là một đề tài của học sinh chúng ta. Đây là một bạn gái học lớp 12 viết một lá thư cho người thầy giáo của mình. Người thầy giáo này đã chuyển đi trường khác. Một lá thư phải nói là rất là xúc động và rất là tình cảm bạn ấy viết rất là dài. Chúng ta sẽ cùng nghe một. Cô gái lớp 12 viết lá thư cho người thầy của mình như sau. Tân lạc ngày mùng 8 tháng sáu năm 2017. Thầy an yêu quý của em. Nhận được thư này, chắc thầy ngạc nhiên lắm, thầy đoán thử Xem em là ai nào? Chắc thầy không bao giờ nhớ một cô bé như em đâu nhỉ? Thầy ơi, từng ngày thay khúc còn dạy hợp đồng ở trường, em bọn con gái lớp em ai cũng không muốn học môn toán với cô giáo mới thầy ạ. Không phải vì cô giáo mới không dạy tốt mà ai cũng nhớ thầy cả. Không chỉ riêng bọn con gái mà cả bọn thằng quân nhớ thầy lắm ạ. Thầy ơi, từ cái ngày chia tay thầy em học sa sút hẳn đi, nhất là môn toán của thầy ạ. Em nhớ như in hình bóng của thầy thầy dáng cao da trắng, khuôn mặt thanh tú hơn cả hát voi. Các bạn nữ khối lớp 12, bọn em chắc nhiều bạn cũng ấn tượng với thầy nhiều lắm, em hay giận hờn mỗi khi các bạn nữ lớp em cứ hay trêu em với thầy đẹp đôi. Gớm thằng thầy giáo trẻ sao sao mà thế này nhở? Tiếp tục đọc tiếp, thật ra em rất mến thầy đó ư trà thầy có biết không? Ganh tị quá em biết là không được phép như vậy, nhưng em quý mến thầy thì có làm sao đâu ạ? Ừ, người ta nói tình cảm không nên phân biệt phải không ạ? Vì thầy cũng chỉ hơn em có 5 tuổi thôi, ôi giời. À hóa ra là vậy, cái ông này ông là ông trẻ này. Em 5 nay cũng đã 18 rồi, u trả đúng rồi 18 hơn có 5 tuổi 2 3 à 2 38 là đẹp đôi. Đúng rồi, thầy giáo trẻ mà em biết thế nào là đúng, thế nào là sai? Hôm sinh nhật của em đó, các bạn về hết thầy còn lương lự ở lại trước cổng nhà em khá lâu. Thầy tường em không biết chắc. Sao thành ngốc thế em cũng đứng ngay sau bụi lộc vừng trong sân nhà mà thầy có thấy đâu? Ồ cho trối chết, chết chết rồi. Rồi sinh nhật là thế này. Từ ngày thấy chuyến đi Tây Nguyên, em có cảm giác như mất đi thứ gì đó một cô nữ sinh. Học giỏi văn ngày nào trượt thành chểnh mảng trong học tập? Không chỉ cô thanh dạy văn lớp em mà cả các thầy cô giáo bộ môn khác cũng nói vậy. Em liên lạc thầy qua facebook mà không bao giờ thấy thầy online cả thầy ghét em lắm phải không. Hỏi. Và số điện thoại của thầy gọi cúng thuê bao. Em quá đáng lắm phải không? Thầy. Hỏi luôn, xưa nay người ta bảo trâu đi tìm cọc chứ có bao giờ cọc đi tìm trâu như em nó hơi chậm càng thế. Từ khi nhìn thấy thầy lần đầu tiên bước vào lớp em. Buổi sáng ngày ấy, trái tim em đã thổn thức để rồi xao xuyến và nát tan. Văn hay quá, hôm nay em phải nói hết những gì em cần nói để đời, em không có gì phải hối tiếc. Ê nói thế Xem nào thầy ơi, em cũng mới biết địa chỉ của thầy gần đây thôi. Khi thầy nhận được lá thư này thì có lẽ em đã đi xa rồi. Ôi má ơi thế nào đấy đi từ từ à? À không không em đi xuất khẩu lao động à à từ tưởng thế nào em đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc thầy ạ. Em không đi học tiếp, em không được đi học tiếp do hoàn cảnh chắc là nhà hoàn cảnh nghèo hả? Em có một ước mơ nho nhỏ là thầy sớm được biên chế và tìm được một cô gái xứng đáng. Ồ cái anh hợp đồng ước mơ rồi tốt mong gia thầy trí là tốt, em và thầy có duyên nhưng không nở e xin lỗi vì chiều hôm ấy. Thật ra em làm như vậy là vì em thật lòng với thầy thôi à? Thầy ơi, đừng nghĩ thế này thế nọ tụi em. Em nghĩ đó cũng là nguyên nhân chính khiến thầy rời đi. Thế nên chính là cái gì? Mong thầy thứ lỗi cho em. Nụ hôn ấy úi trời ơi, có nụ hôn này nike nụ hôn ấy cũng là nụ hôn đầu đời của em. Xong rồi cái cô này à dở đấy, em đang ở một phương trời xa lạ. Với những con người xa lạ. Lòng chợt nhớ về quê hương, nhớ về 3 mẹ, bạn bè. Đặc biệt là hình ảnh của thầy cứ lưu luyến trong em, em không sao quên được thầy. Gửi thư, em chúc thầy thành công và hạnh phúc. Cao nguyên nắng gió, thầy nhớ giữ gìn sức khỏe nhé thầy. Em yêu thấy ôi trời ơi. Mong thầy hồi âm. Cô bé đáng yêu của thầy ký trạch. Ái phương. À à thế hệ trẻ tài cao. Dù thầy giáo của mình giỏi, các bạn phải giỏi. Mà Xem nào, cái ông hơn 5 tuổi, bạn là 18, 2, 3 thì cũng không cái này gọi là cái gì nhở? Tình cảm mà đẹp của tuổi học trò của họ, mình không có quyền can thiệp vào. Thôi đành phải chúc phúc cho cả các bạn nữ này. Và mong rằng cái cuộc tình này sẽ có hậu cho cả đôi bên. Là 5 tuổi đẻ đấy. Chúng ta sẽ đến với một bài văn rất là bá đạo của một bạn học sinh. À đây không có ảnh chụp. Chỉ có. Mình đã. Cắt lại cái đoạn này thôi được đăng trên một bài báo. Đi bay là tạ lại ông hoặc bà em mày làm. Một hôm em lên thăm bà ngoại thì trời vừa nhá nhem tối. Lúc về đến nhà bà thì bị mất điện đèn quá vì gần nhà bà muốn chuyển rồi em đến gõ cửa thì bà bảo 2 đó má chúng mày tối mò mò như cái lờ thế này mà còn gõ cửa làm chi hư ồn ở ngoài này sao mà nói năng không thấy nhở em bảo là bà ơi cháu đây à? Bà bảo, không chất gì ở đây đi chỗ khác kiếm ăn. Thì mẹ em bảo là bà quá đáng nó vừa vừa thôi không đừng có vác xác sang nhà tôi. Sau đó mẹ em xách em về bà ngoại em chạy theo bảo là tao nhầm tao nhầm thì 2 nhỏ con em quay lại. Vừa lúc đó có điện à lại có điện rồi may quá, bà bảo là sang xăm sao không mang rượu đến người ta bảo bà ngoại em lại nghiện rượu. Thi thoảng em lại thấy bà em lẻn vào trong phòng trộm túi rượu, bà em còn trẻ nên mẹ cũng định gả bà em cho ông ninh làng bên. Đây là một bài tiếp tục tải về ông bà. Hôm ấy em đến thăm bà nội rồi thì thấy bà đang cho lợn ăn. Em hỏi, bà ơi, bà có hèo không ạ? Thì bà cứ nhìn cưng cưng. Em hét to lên, bà ơi, bà có khỏe không ạ? Bà bảo cháu. Không trả bà à. Em thích quá. Không biết làm sao? Nhiều lúc cũng như thế, em rất là buồn. Là bà em nặng tier 6 7 cân. À hiểu rồi, tức là bà này điếc tai à? Thực ra cần biết cần biết. Ai hỏi gì bà cũng à ờ ờ? Em cũng thương bà nhưng em. Nhưng bà nặng tay quá, em cũng thấy hơi bực một chút. Mẹ em bảo phải trân trọng bà thì bà mới thì mới có tái đẹp nhưng bà cứ hay chửi em là con cháu gì mất dạy, thấy bà cứ nhìn chằm chằm không nói năng gì cả. Em đành phải thôi. Em cũng muốn thương bà nhưng bà cũng hay chửi em nên em thương bà hàng xóm hơn đã chưa rồi hãy chửi em thì em phải thương= xóm vào nhưng không nên nhá, thế là bất hiếu đấy. Bạn nhỏ này nhá.

Bài viết liên quan