Nghề làm muối là một nghề truyền thống ở Việt Nam, đặc biệt là ở các vùng ven biển miền Trung và miền Nam. Nghề làm muối có nhiều cách khác nhau, nhưng chung quy đều dựa vào ánh nắng mặt trời để làm cho nước biển bốc hơi và để lại muối kết tinh.
Một trong những cách làm muối phổ biến nhất là phương pháp phơi nước. Người dân đào ao hoặc hồ cạn làm “đùng” để chứa nước biển. Cạnh bên đùng thì làm hai cấp sân, thấp dần khoảng 15 cm. Mỗi sân đều san phẳng, đắp bờ chia ô vuông vắn; mỗi ô là 4 m x 10 m. Đó là ruộng muối.
Khi làm muối thì tát nước từ đùng lên sân trên cho đầy. Ruộng trên là “ruộng chịu” dùng để tăng nồng độ nước muối. Đợi khoảng năm ngày nắng ráo thì tháo nước mặn cho trút xuống sân dưới, gọi là “ruộng ăn” nơi muối bắt đầu kết tinh. Mỗi khi sân dưới gần cạn nước vì nước bốc hơi thì lại châm thêm nước từ ruộng chịu ở trên xuống ruộng ăn ở dưới. Cứ châm liên tiếp năm ngày đến khoảng một tháng tùy theo độ ẩm không khí thì nước sẽ cạn và muối đóng thành hột.
Người làm muối theo đó gạt muối lên, gọi là “cào muối” đánh thành gò cho khô thì xúc lên đem bán. Năng suất ruộng muối cổ truyền theo cách làm muối trên thì mỗi ô có thể sản xuất 500 kg muối/tháng.
Nghề làm muối không chỉ mang lại thu nhập cho người dân, mà còn góp phần duy trì và phát triển một di sản văn hóa của Việt Nam. Muối biển không chỉ có giá trị dinh dưỡng, mà còn có ý nghĩa tâm linh trong cuộc sống của người Việt.