Bài văn bá đạo tưởng tượng chỉ có ở học sinh

Xin chào các bạn và các em. À tôi có lướt qua facebook hôm qua thì thấy có một bài đăng của một bạn cũng là bạn nằm trong nhóm của tôi. Thì cái bạn này cũng chia sẻ thêm, một người khác thôi mà mới chia sẻ lên hình như là có vài tiếng đồng hồ thì tôi thấy là có 430 tư người thích và có 102 mốt bình luận hoặc cùng với mấy chục lượt chia sẻ thì là cái đây là một cái bức thư gửi bố của một bạn nhỏ. Còn nhỏ này mới học hình như là lớp 2, lớp 3 gì đấy? Chúng ta sẽ cùng đọc cái nội dung bức thư như sau, tại sao nó lại lan tỏa nhanh như vậy? Bố bạn này thì làm bộ đội biên phòng, mẹ bạn ấy thì làm giáo viên ở quê thì ta cùng nghe nhé. Xin dấu tên bạn nhỏ này như sau quê cũng xin dấu luôn. Gửi bố nơi xa. Bố kính mến con và mẹ ở nhà rất nhớ bố, bố ơi, bố cứ yên tâm công việc nhé.

Ừ, nhà có chú kim chú ấy người hàng xóm rất tốt bụng à? Đọc đến đây không có vấn đề gì đúng không nha tiếp này? Thường xuyên dạy con học bài dạy con biết xài rồi và còn bế cả mẹ con lên giường ngủ nữa. Con rất quý chú ấy chúc bố mạnh giỏi ấy khi mà nghe đọc đến đây rồi các bạn hiểu nội dung của bức này rồi đúng không? Chúng ta thấy là có một cái vấn đề gì đó ở đây xảy ra và xảy ra như thế nào từ các con tưởng tượng. Quý vị và các em gần đây thì tôi được chia sẻ một cái bài báo do một người bạn học ở trường đại học khoa học xã hội và nhân văn chia sẻ. Tôi đi gia sư môn văn từ 5 thứ nhất. Mới đây tôi mới nhận thêm một học sinh lớp 6. Cô bé này khá thông minh và hiếu động nhưng khi đọc văn của cô bé thì tôi thực sự sốc trước cách sử dụng ngôn từ và trí tưởng tượng siêu phàm của cô. Có lần tôi giao cho cô bé một đề văn, hãy tưởng tượng mình là sơn tinh để kể lại truyền thuyết sơn tinh thủy tinh. Để vừa ra xong, cô bé ham hí húi viết. Trong vòng hơn 30 phút, tôi mới ngã ngửa vì cách tưởng tượng của học trò. Bài văn có đoạn viết như sau. Sau khi tôi bị cướp mất người đẹp thì tinh rất cay cú. Gá lên kế hoạch kỹ càng với những chiêu trò thâm hiểm. Cùng với đó, gã huy động hàng ngàn băng nhóm Giang hồ nằm trong đường dây đâm thuê chém mướn. Nhưng sơn tinh tôi vẫn không hề nao núng khi đoàn quân của thủy tinh kéo gần đến chân núi, tôi liền phái 500 anh em xuống tiếp chiêu đội quân của thủy tinh tuy hầm hố là vậy nhưng sức lực lại chẳng ăn thua team tản viên sơn. Chỉ chém vài đường, cơ bản là bọn chúng chạy hết như ngả rạ, tháo chạy hàng đoàn. Nhưng bài văn đó còn chưa là gì. Dạy một thời gian, tôi phát hiện ra con bé còn có khả năng viết truyện không biết. Lén viết, từ bao giờ mà con bé đã viết gần hết? Một quyển tập dày gần 200 trang và khi đọc thử một vài trang, tôi có cảm giác mình đang đọc một truyện kinh dị với những cảnh chém giết mọng mắt, ăn thịt người rùng rợn. Khi hỏi tại sao con bé lại viết như vậy thì nó hồn nhiên đáp? Như vậy đã ăn thua gì so với mấy tác phẩm kinh dị nổi tiếng trên thế giới hả chị? Hơn nữa, em còn muốn luyện cơ dần để làm trùm. Lũ con trai lớp em sắp thành đàn bà hết rồi trông cứ õng ẹo trông chán lắm. Sau đó, cô bé còn mang ra cho tôi Xem một đống sách truyện rồi cá băng đĩa toàn thuộc thể loại hành động trinh thám và kinh dị, tất cả đều là ngoài sức tưởng tượng của tôi. Chưa bao giờ tôi nghĩ tất cả những gì đã chứng kiến là của một cô bé lớp 6. Cùng chia sẻ vấn đề này, cô Hoàng Thị loan, giáo viên môn văn cấp 2 cho hay, quả thực bây giờ tình trạng học sinh bị nhiễm phim ảnh trở nên rất là phổ biến và có lần ràng song truyền thuyết thánh gióng thì tôi. Nghĩ học sinh nghĩ sao về hình tượng của anh hùng thánh gióng thì một học sinh nam đứng dậy trả lời, thưa cô, em thấy hình tượng người anh hùng thánh gióng thật là bá đạo ạ. Em thấy thánh gióng là một hình tượng báo trước cho những superman người sắt của thời hiện đại ta. Đó chỉ cần nghe xong câu trả lời của học sinh thì chúng ta thấy thật sự là có người thì rất là giận, có người thì buồn lòng nhưng mà hậu quả của nó chính là cái việc của chúng ta, Xem điện thoại và Xem phim quá nhiều những cái ngôn từ như thế, nó bị ảnh hưởng từ cái việc Xem phim hay là hoặc là chơi điện thoại đấy. Tôi bất ngờ với một bài viết của một bạn học sinh, bạn học sinh này hình như là. Lớp 12. Không rõ tiền như thế nào, debile là tưởng tượng 20 5 sau một ngày em về thăm trường. Viết thư cho một người bạn. À cùng học. Ngày ấy kể lại buổi thăm trường đó. Thì bài làm của bạn nó như sau. Bài làm này rất là bất ngờ. Mặt trăng, ngày 12 tháng sáu năm 2003 3. Ồ, tức là viết về mấy mươi 5 sau đấy. Lúc này chúng ta đang đọc đây vẫn là 2020 chưa đến 5 đó đâu. Khánh kính mến tớ viết thư này trước hết là để hỏi thăm cậu, cậu dạo này có khỏe không, cuộc sống của cậu như thế nào, có gì đặc biệt không? Nghe nói vẫn chưa có vợ à? Phải cố lên, cố gắng lên sắp 40 rồi đấy, tớ dạo này vẫn khỏe. Cuộc sống của tớ rất tuyệt vời lắm. Cậu có biết thành phố thứ 3 trên mặt trăng không? Tớ có một biệt thự ở khu ngoại ô trên ấy hàng 5 cứ cuối hè tớ lại lên đấy. Chơi cùng với gia đình nhạc tớ mới nhớ tớ cưới vợ được gần 1 5 rồi vợ tớ xinh lắm, mặt không tì vết, gia đình tớ sống rất tốt hiện tại, tớ đang trên phi cơ riêng bay sang anh để tiếp xúc cùng các đại biểu cấp cao của liên hiệp quốc. Cách đây 3 hôm, khi đang trên đường sang mỹ để giải quyết một số việc quan trọng, tớ có dừng lại ở Hải Phòng, nơi mà hồi nhỏ anh em mình cũng học, còn học ở đây tớ về chính ngôi trường từ thuở nào ngày nay nó đã được tu sửa lại khang trang hơn và được dát toàn bộ bạch kim ở khắp trường. Không những thế, nó đã được đưa lên trên không cao hơn 100m so với mặt đất để mở rộng chỗ ở cho người dân. Ui giời ơi. Khi bước vào trường, tớ mới phát hiện ra hiệu trưởng ở đây chính là hiền thảo. Một trong những người bạn đã học chung với anh em mình trong 4 5 cấp 2 đấy. Cho ấy giờ đã khác bởi vị trí hiệu trưởng. Cậu ấy 9 chắn cứng rắn hơn nhưng vẫn đầy tình cảm và tình yêu thương đấy. Cậu ấy đón tiếp tớ với sự niềm nở, tự hào kể cho cho tớ nghe về việc cậu đã làm nào là các dãy nhà được tăng lên thành 6 tầng này được lắp cầu thang máy được xây thêm khu liên hợp này, khu thể thao có thêm bể bơi này, sân bóng đá, bóng rổ, sân tennis, bãi giữ xe vân vân. Ngoài ra tớ vẫn thấy được một vài điểm quen thuộc trong khuôn viên trường, đó là cái hoa sữa. Trước cửa lớp mình, nó đã cao hơn to hơn tôi vẫn nhớ hỏi anh em mình học thể dục, đi chơi nắng nên lại chạy ào về gốc cây này tránh nắng. Đứa nại này tranh nhau rồi ngồi ở gốc cây với đứa kia bàn tán rôm rả rồi bị trực ban nhắc hay cái lần thằng hùng thằng phát ấy thi nhau trèo lên trèo cây để Xem ai giỏi hơn ai. Cuộc thi chưa kết thúc thì bảo vệ đuổi chạy tóe khói khắp trường để rồi bị bắt lên phòng bảo vệ đang xao xuyến vì những kỉ niệm đột nhiên có một giọng nói khàn khàn nhưng đầy sự trìu mến trường ân đó hả em? Tưởng ngờ ngờ rồi quay lại. Hóa ra đó chính là thầy nguyên đấy khánh ạ. Thầy bây giờ trông đã già hơn hẳn đầu thầy đã không còn tóc bóng loáng rồi đột nhiên tớ xúc động đến tột cùng thầy nguyên đây ư? Người thầy đã dạy tớ đây ư? Chơi thầy giờ già quá, người đã dạy cho tớ cấp 2 và cũng là người đã dành hơn 4 thập kỷ để cống hiến cho giáo dục nước nhà. Nhờ thầy bao thế hệ đã lớn lên trưởng thành rồi những trụ cột, những người đi xây dựng đất nước là những người cống hiến thầm lặng. Thầy quá tận tâm với nghề, cống hiến hết mình. Thầy giờ là một ông lão ngoài 70 cũng về thăm trường rồi tình cờ gặp tớ tớ dìu thầy ra ghế đá. Nó đã được lắp đặt thêm một bộ tản nhiệt nên mặc cho trời hôm ấy nóng hơn 30 độ tớ và thầy vẫn thoải mái ngồi nói chuyện tớ hỏi thầy rất nhiều và cũng tự hào kể ra những thành tựu mình đã đạt được không? Quên cảm ơn thầy vì những công lao như biển cả của thầy nhìn thấy tớ lại nhớ về những kỉ niệm với thầy như lần thầy cho tớ và lũ bạn kiểm tra 15 phút một bài cực dài nhưng rồi lại không thu. Khiến cả lúa ăn lăn đùng ra ngã ngửa, nghĩ đến đó tớ và thầy lại bật cười. Mặc dù không muốn nhưng cuối cùng cũng phải rời đi tới chào thầy. Từ biệt hiền thảo rồi hẹn một lần khác gặp sau buổi chia tay ấy đầy xúc động rồi đến. Rồi tớ lên phi cơ bay đi ngó lại tớ thấy được bóng dáng của thầy mờ dần nhỏ dần cuối rồi cuối cùng biến mất sau làn mây làm tớ lại suy nghĩ viển vông tớ chỉ viết đến đây thôi cho tớ gửi lời chào đến gia đình cậu. Của cậu và chúc cậu gặp thành công trong mọi mặt cuộc sống. Trả bài văn tưởng tượng khủng khiếp thật.

Trong đợt thi cuối kì vừa qua thì ở trên mạng có xuất hiện một bài văn. Mà đúng hơn là một đoạn văn của một bản viết về hình tượng của cây xà nu của Nguyễn Trung thành. Bạn học sinh lớp 12 này đã đưa ra một cái ý kiến biện hộ ý kiến phân tích rất là logic mà khi mà được đăng lên trên mạng thì rất nhiều người ủng hộ cái cái ý kiến này và chúng ta sẽ cùng Xem và cùng đọc cái đoạn văn này của bạn ấy. Đoạn đầu của bài văn này thì tôi không đọc lại nữa, tôi chỉ đọc cái đoạn mà chúng ta cần Xem và cần suy ngẫm thôi. Nguyễn Trung thành. Theo em là một cây bút bá đạo trong nền văn học Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống mỹ. Em không có ý xuyên tạc nhưng thực sự tác phẩm của ông đã để lại cho bao thế hệ học trò phải đau đầu lao tâm khổ tứ mất ăn mất ngủ vì tác phẩm của ông. Riêng bản thân em rất bức xúc khi đề bài cứ yêu cầu nêu cảm nhận của em về ý của tác giả. Em nghĩ trong đầu ông Nguyễn Trung thành nghĩ một kiểu, chúng em nghĩ một kiểu sao mà trùng khớp được? Khi chúng em suy nghĩ theo hướng khác, giám khảo lại nghĩ chúng em không hiểu bài và cho điểm kém. Em nghĩ em và ông Nguyễn Trung thành đâu có thần giao cách cảm mà hiểu nhau đến như vậy em bó tay. Khi mà cái đoạn này được đăng tải lên trên mạng xã hội thì rất nhiều người đồng tình với bạn này và tôi nghĩ là. Đây là một cái hướng mà nó mở bài văn này nên làm theo hướng mở chứ đúng như bạn này nói. Ông Nguyễn Trung thành nghĩ hình tượng cây xà nu một kiểu thì bây giờ các bạn đang còn nhỏ sống ở thế kỉ 2, mốt 5 2020 mà bắt người ta phân tích theo cái kiểu như cái thời 5, 4 lăm thì làm sao mà người ta trùng khớp được thì tôi nghĩ là cái cách làm này của bạn này thì rất là phù hợp, rất là hay. Chúng ta sẽ đến với một bài văn của một bạn nhỏ ở cấp một. Hãy tả về một con vật mà em yêu thích bài làm. Nhà em có một chú chó được đặt tên là mít. Mỗi khi đi học về lắp thường ra đón em. Ở cửa bỏ lông của nó rất dài và óng ánh màu vàng và trắng đầu nó tròn như hòn. Quả mít nhỏ. 2 cái tay nếu như 2 cái lá 2 mắt nó tròn như hòn bi ve. Thân hình nó rất là đáng yêu và mụ mẫm. Chân con trói hơi ngắn một tí nhưng nó chạy rất là nhanh. Nuôi mid rất dài và luôn vẫy lên sung sướng mỗi khi cho mig ăn món ngon. Hoạt động chính của nó là sủa thì báo kẻ trộm tới hoặc là đang tới tình cảm của nó rất vững. Vững chắc. Còn tình cảm của em cũng không bao giờ tan vở. À à cách đặt câu rất là dễ thương. Sau đây chúng ta sẽ đến với một bài tiếp theo của một bạn nhỏ. Tiết 8 viết đoạn văn nói về một bạn lớp em đấy chắc là lớp lớp 4, lớp 5 gì đó bài làm. Bạn thân nhất của em tên là Phạm Đức pháp, khuôn mặt bạn ấy tròn và có một nốt ruồi nhỏ trên má. Tóc bạn ấy thì xoăn nhẹ và đen như gỗ mun. Mắt bạn ấy tròn như 2 hòn bi ve. Người bạn ấy hơi béo, bạn ấy rất nghịch ngợm như con khỉ. Bạn ấy luôn mặc quần áo màu đen và rất ngầu. Giờ ra chơi, chúng em chơi trò trốn tìm khi chúng em ngồi cạnh nhau, chúng em đã quen nhau dần dần. Chúng em Xem mãi mãi là bạn của nhau hết. Cũng được đấy chứ đúng không? Nhưng mà đặt à so sánh con khỉ đó, nó cũng hơi buồn cười quá. Và phần cuối này tôi hôm nay thì không có chuyện ma. Cho nên tôi thay thế= một câu đố. Bây giờ các em cùng với các bạn quan sát kỹ vào trong màn hình. Chúng ta thấy có một ông lão, một con hổ, một con dê và một bó hạt giống thì nhiệm vụ của chúng ta là giúp ông lão này đưa 3 thứ này qua được cầu mà chỉ được phép đưa mỗi lần một thứ thôi. Mà chúng ta biết là con hổ nó ăn thịt con dê, còn con g thì nó là ăn bỏ hạt giống. Là trong khi ông ta đứng ở đây thì con không con nào dám ăn thịt đâu nhá, tức là phải ông qua bên này thì các con mới dám ăn nhau để tiện cho việc giải đố thì tôi thử giải một tí một tí thôi chứ không phải giải hết thì các bạn từ đó viết phần bình luận xuống phía dưới. Ví dụ như đầu tiên tôi có thể đưa con hồ đi trước này đưa từ bờ bên này sang bờ bên này đi thì quay lại, tôi bị mất cái bỏ hạt giống vì con dê ăn bỏ hạt giống đúng không? Thế thì không được, không thể đưa như thế được, hoặc là tôi có thể đưa bó hạt giống đi trước này. Thì quay lại, lúc này lại tôi bị mất con dê và con hổ nó ăn mất thịt con dê đúng không? Vậy thì các bạn suy nghĩ Xem lần lượt đưa từng thứ thôi, cứ qua bên này được thì đặt ở bên này lại quay lại lấy tiếp con thứ 2 cứ như thế làm sao cho hết 3 con vật cái phần bình luận của các bạn có thể viết ở phía dưới vào còn đáp án của tôi thì tôi xét cho vào video lần sau, bây giờ các bạn suy nghĩ và viết đi nào?

Bài viết liên quan